“Chờ một chút,” Cố Tiểu Tịch đang muốn xoay người đi thì Tư Đồ Thượng Lam gọi với lại rồi đưa cho y một túi giấy kraft, “thứ cậu muốn đây.”
Cố Tiểu Tịch mở vài tờ ra xem xong liền cất chúng trở lại, y giơ túi giấy lên: “Cám ơn cậu.”
Tư Đồ Thượng Lam ngồi xuống sofa: “Tôi ở đây chờ cậu.”
Cố Tiểu Tịch nhìn Tư Đồ Thượng Lam rồi xoay người đi, đến cửa thì y thấp giọng nói: “Cám ơn cậu.”
Tư Đồ Thượng Lam làm như không nghe thấy, nghiêng đầu xuyên qua tường thủy tinh nhìn đàn cá đang tung tăng bơi lội, cho đến khi có tiếng sập cửa mới quay mặt trở lại.
Cố Tiểu Tịch cầm túi hồ sơ trở về phòng của Lâm Du Nhiên.
Lâm Du Nhiên đang ngắm bầy cá, đồ ăn trên bàn cũng chưa động đến bao nhiêu, cho thấy tâm trạng gã cũng không ổn định lắm. Cố Tiểu Tịch gõ cửa mấy cái rồi mới bước vào, sau đó liền mỉm cười với Lâm Du Nhiên.
“Bắt anh đợi lâu rồi,” Cố Tiểu Tịch ngồi xuống, đôi mắt đen cong lại như mảnh trăng khuyết, y tỏ ra đầy hối lỗi, “Bởi có chút chuyện… nên phải ra ngoài lấy vài thứ.”
“Tôi còn tưởng cậu đi rồi,” Lâm Du Nhiên rõ ràng nhẹ nhàng thở ra, “thật may là tôi không bị cho leo cây… tôi kêu phục vụ đổi món nhé, chỗ này cũng lạnh rồi.”
“Thật xin lỗi,” Cố Tiểu Tịch nhắc lại lần nữa, “cơ mà nếu tiện thì hay là đổi một phần đi, tôi cũng chưa ăn tối nữa.”
Lâm Du Nhiên kêu phục vụ đổi món, sau đó bữa ăn nhanh chóng bắt đầu. Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuu-sac-tham-boi/1310872/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.