Cơ bản thì Diệp Thu Sinh và Tư Đồ Thượng Lam vốn cư xử với nhau như vậy, nên Cố Tiểu Tịch cũng thực chẳng để ý trong lòng.
“Về Dạ Ngữ hả?” Tư Đồ Thượng Lam hỏi.
Cố Tiểu Tịch gật đầu, quay đầu lại nhìn Tư Đồ Thượng Lam: “Mà nói tiếp… cậu bé kia tới đây để làm gì?”
“Ai cơ?”
“Giang Lai, chính là người tôi đi theo vừa rồi đó,” Cố Tiểu Tịch đứng dậy khỏi lòng Tư Đồ Thượng Lam, “tôi dẫn cậu đi xem.”
Hai người trở lại hành lang, Cố Tiểu Tịch chỉ chàng trai trong phòng bệnh lúc nãy, “cậu ta không phải bán nội tạng đấy chứ?”
Tư Đồ Thượng Lam nhìn thoáng qua rồi nói: “Người đến đây đều để bán nội tạng, chỗ tôi mua giá cao.”
“…Cậu ta bán cái gì?” Cố Tiểu Tịch hỏi, qua kính nhìn cậu bé vẫn hôn mê như trước.
“Thận,” Giọng nói của Tư Đồ Thượng Lam thật bằng phẳng, “người ở phòng này đều là bán thận, bộ phận này trên thị trường đen có nhu cầu rất lớn, hơn nữa một người thiếu đi một quả thì nhìn chung cũng không ảnh hưởng quá nhiều đến cuộc sống bình thường.”
“Cậu ta mới mười mấy…”
“Đúng vậy, nhưng người trẻ tuổi thì các cơ quan mới khỏe mạnh, không biết cậu ta có đồng ý bán giác…” Tư Đồ Thượng Lam đang nói, thì bị Cố Tiểu Tịch trừng mắt liếc một cái, lập tức ngậm miệng lại.
“…Cậu ta cần tiền như vậy?” Cố Tiểu Tịch nhíu mày, nhẹ thở ra một hơi.
Tư Đồ Thượng Lam liếc nhìn y: “Thế này thật chẳng giống tính cậu chút nào.”
Cố Tiểu Tịch lắc đầu không nói gì, đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuu-sac-tham-boi/1310813/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.