Ôn Thiên Tư thấy sắc mặt nàng đều thay đổi, vội vã đưa tay ngăn trở nói: “Ca thiệt là, huynh còn chưa thật sự xem qua văn chương của Giang tỷ tỷ, chỉ bằng mấy đoạn vụn vặt kia có thể nói rõ cái gì? Huynh cho rằng giống sổ sách của huynh, một là một, hai là hai sao? Phải biết trước nguyên nhân hậu quả mới đọc hiểu được, Giang tỷ tỷ, không cần tức giận với ca muội, bản lĩnh lớn nhất của huynh ấy chính là chọc giận người khác, không phải muội đã nói qua với tỷ rồi à?”
Giang Hạ Ly cắn môi, sắc mặt lúc trắng lúc xanh, cuối cùng nuốt cơn tức giận trở về, thay vào đó cười lại một tiếng, “Đều nói Ôn Thuyền Vương quý nhân bận việc, bình thường khó có cơ hội thân cận, hôm nay cũng coi như là ta được thụ giáo một lần, chuyến đi này không tệ. Bữa cơm này vẫn là ta mời đi, Ôn tiểu thư không phải đã nói rồi, coi như là tiệc tiễn biệt cho hai người.”
“Tiệc tiễn biệt cho người nào còn không nhất định mà!” Ôn Đình Dận trong lời có lời, thực cổ quái, nhưng hắn cũng không cự tuyệt ý tứ mời khách của nàng, chỉ là khi cầm lên thực đơn dùng tơ lụa bao bọc kia lên, tùy ý lật ra, “Tiệm ăn nhà này có món ăn gì đặc biệt, làm muội muốn chạy đến đây để ăn, đầu bếp làm trong nhà đã không còn phù hợp khẩu vị của muội rồi?”
Ôn Thiên Tư biết ca ca là đang nói chuyện với nàng, lập tức đáp: “Đầu bếp trong nhà làm đến làm đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuu-nuong-xinh-dep-ban-chu/2207559/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.