Editor: VẠN HOA PHI VŨ
“Xanh xanh bâu áo của chàng
Lòng em man mác mênh mang nhớ người
Ví em không thể lại chơi
Không lời thăm hỏi, chàng ơi nỡ đành?
Chàng đeo tua ngọc xanh xanh
Lòng em vơ vẩn quẩn quanh nhớ người
Ví em không thể lại chơi
Cớ sao chàng chẳng đến nơi em chờ?
Nhẹ nhàng em nhảy vẩn vơ
Trên thành cửa khuyết ngẩn ngơ ngóng người
Một ngày chẳng gặp nhau thôi
Lâu như ba tháng, chàng ơi hỡi chàng! (*)
(*) “Thanh thanh tử khâm, du du ngã tâm. Tung ngã bất vãng, tử ninh bất tự âm? Thanh thanh tử bội, du du ngã tư. Tung ngã bất vãng, tử ninh bất lai? Thiêu hề đạt hề, tại thành khuyết hề. Nhất nhật bất kiến, như tam nguyệt hề." Đây là lời trong bài thơ Tử khâm trong Kinh thi. Trên đây là bản dịch của Đông A
Ai? Không đối chữ! Tại sao lại là thơ, sao không đối chữ? Đường Cửu mới vừa đi tới vườn hoa nhỏ, liền nghe thấy Lịch Nhược Hải ở đó ngâm thơ? Bài này là có ý gì? Bài này là có ý gì? Đường Cửu sao nhớ được, chút tri thức của nàng cũng chỉ như Trình Giảo Kim có Tam Bản Phủ (*),dùng hết rồi là dùng hết, sao nàng còn biết được trong Kinh Thi có câu thơ như thế.
(*) Trình Giảo Kim là một đại tướng công thần khai quốc nhà Đường. Trong giai thoại dân gian, thường mô tả Trình Giảo Kim có thân hình to béo, sử dụng búa lớn (tam bản phủ) làm vũ khí. Khi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuu-nuong-tu-manh-me/2388055/chuong-19-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.