Editor: VẠN HOA PHI VŨ
Nhưng mà, ánh mắt của Đường Thủy Sinh rất nhanh đã bị mấy rương quà lớn trước cửa thu hút. Mặc dù sính lễ không nhiều, nhưng rất phong phú. Đường Thủy Sinh âm thầm nghĩ, Đường Cửu này, bay ra ngoài đã thành Kim Phượng Hoàng, mong rằng nàng xảo quyệt hơn một chút, mang bảo vật trở về. Cầu người không bằng cầu mình, thừa dịp Tống Ngạn Triệt ở đây, không bằng tự mình mở miệng.
Phòng này cũng nên sửa đổi một chút rồi, làm to hơn một chút, đến lúc đó, nói không chừng còn có thể đưa cha hắn, mẹ hắn, sáu huynh đệ cùng tiểu muội, còn có đại tẩu cùng từng đĩnh vàng nối tiếp kéo đến. Dù sao Đường Cửu đã gả ra ngoài, đại bá cũng không có nhi tử, Đường Ký cũng không có người thừa kế, cũng không thể để cho tên tiểu tử họ Lịch kia được lợi! Họ Lịch chính là người khác họ rồi.
Đường Thủy Sinh vẫn nhớ thương tài sản của đại bá phụ hắn, lòng còn suy đi tính lại để lấy được. Trong lòng hắn đề phòng họ Lịch nhưng so với hắn, họ Lịch sống ở Đường Ký lâu hơn. Nếu người ta muốn Đường Ký thì thật sự chẳng tới phiên hắn. Chỉ là, chí hướng của người ta không đặt ở đây. Có câu nói “Mọi việc đều thấp kém, chỉ có đọc sách là cao thượng”. Họ Lịch trong miệng hắn, là nhi tử của di mẫu (dì) Đường Cửu, mất phụ mẫu từ thưở nhỏ, nuôi dưỡng ở Đường gia, người ta thật sự chẳng có hứng thú với Đường Ký này.
Thời gian gặp nhau luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuu-nuong-tu-manh-me/2388032/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.