Khi sắp phải logout đi ngủ, Nhạc Doanh Phong lại gọi điện qua, Triệu Ngang vừa học câu cá chạy đến Nguyệt Nha Tuyền, thuận tiện nhìn người trong bang pha trò, thấy số cậu ấy, căng thẳng nhấn nhận —— trước đó không quên tắt loa.
“Alô…” Triệu Ngang nhịn không được mà ngừng hô hấp.
“Alô, Ngang Ngang, có phải đánh thức cậu không?”
Đánh thức? Triệu Ngang vô thức liếc mắt nhìn đồng hồ báo thức trên tủ đầu giường, phát hiện kim đồng hồ đã chỉ đến 1 giờ, giờ này những bé ngoan không chơi game quả thật hình như nên nằm ngủ.
Cậu vội vàng điều chỉnh tâm tình, có gắng khiến giọng mình sinh ra chút cảm giác mông lung, “Ưm… vừa mới ngủ, có chuyện gì sao?”
Nhạc Doanh Phong ở đầu kia cười khẽ, “Vậy vừa rồi cậu còn nhận điện thoại rất nhanh a, đang đợi ai gọi cho cậu?”
Triệu Ngang nhất thời như mèo bị cắn đứt đầu lưỡi, ấp úng không nói nên lời, cuối cùng ấm ấm ức ức trả lời cậu ấy một câu, “Cậu nói bậy gì vậy a! Tớ… ngủ không sâu không được sao?”
“Ừ ừ, đương nhiên được!”
“Muộn thế này cậu gọi tới có chuyện gì?” Cảm giác mình dường như bị cậu ấy cười nhạo, ngữ điệu của Triệu Ngang cũng không tốt, trực tiếp cứng ngắc bật tiếng hỏi.
Giọng Nhạc Doanh Doanh lập tức trở nên nhẹ nhàng, êm dịu đến nghe không rõ lắm, “Ừ… không có gì a, chỉ là đột nhiên muốn gọi liền gọi.”
Đây… đây là lý do vớ vẩn gì chứ? Tại sao cảm giác như lời thoại ủy mị khi nam chính trêu ghẹo nữ chính trong phim thần tượng buồn nôn? Mặt Triệu Ngang nhất thời bỏng đến khó tả, lắp bắp đáp lại: “Ha ha, phải, phải không?”
Tiếp theo liền rơi vào trầm lặng.
Hai người thật sự đều không phải người thích hợp nấu cháo điện thoại, nói nói một chút sẽ không còn chủ đề.
Nhạc Doanh Phong ở đầu kia thanh thanh cổ họng, giọng nói đột nhiên trở nên có phần nghiêm túc, “Triệu Ngang, cậu có chuyện gì muốn nói với tớ không?”
Triệu Ngang lắp bắp kinh hãi, tâm không nhịn được gấp gáp xoắn lại, cậu ấy hỏi như vậy có ý gì? Thật sự đã biết chuyện cậu lừa cậu ấy, cho nên hiện tại đến chất vấn sao?
Triệu Ngang căng thẳng vô cùng, đầu óc cũng trộn thành một cục, chỉ có thể tiếp tục đánh du kích, “Chuyện, chuyện gì? Không có a…”
“Ừ, ừm…” Nhạc Doanh Phong trầm ngâm, “Vậy không phiền cậu ngủ, nghỉ ngơi cho tốt.”
“Ưm… ngủ ngon…” Triệu Ngang trả lời một câu, uể oải cúp điện thoại.
Rốt cuộc hiện tại là tình huống gì? Cậu dường như cũng không hiểu.
Cảm giác giống mình tự mua dây, vốn chuyện rất nhỏ, lại cứ quấn quấn buộc buộc nó, cuối cùng thành như cuộn len vừa to vừa rối, muốn gỡ ra thì đã không còn đơn giản như lúc đầu.
Hai mắt Triệu Ngang vô thần nhìn chằm chằm hình ảnh game, tiểu mỹ nữ trên màn hình sớm đã đến bên Nguyệt Nha Tuyền, đối diện mặt nước thả cần câu xuống, Triệu Ngang quăng máy tính lên bàn, che đầu bắt đầu ngủ.
Mặc dù không nhất định ngủ được…
Hậu quả của mất ngủ chính là hôm sau Triệu Ngang nằm một mạch đến 12 giờ trưa, bị mẹ đào lên ăn cơm xong mới lấy laptop qua.
Acc cậu thế nào đã ở Địa Phủ, mà biểu tượng hảo hữu đang chớp tắt.
Triệu Ngang kinh ngạc, nhanh chóng truyền tống ra, mở bưu kiện.
Là hệ thống gửi tới, thông báo cậu bị một người tên ‘nguyện thua cuộc’ giết.
Mở tư liệu ra nhìn nhìn, cũng chỉ mới 40.
Xem ra lại là tên rỗi hơi đi khắp nơi giết acc treo câu cá, Triệu Ngang bực mình một trận, nhưng cũng biết loại chuyện như vậy rất bình thường, chỉ có thể xem như không có gì
Có điều… không kiềm được lại nghĩ đến Thái Công Điếu ở acc Ngang Ngang Ngao Ngao.
Là của Nguyệt Ảnh Phong cho, ban đầu hình như còn thiếu cậu ấy 10 vàng.
Thế nhưng mãi đến khi không chơi nữa cũng không có mà trả lại.
Cười khổ lắc đầu, cậu theo thói quen mở khung bạn tốt, nhìn người trên danh sách hảo hữu, mới bối rối tỉnh lại, acc bây giờ và cái kia sớm đã khác nhau.
Tuy mới chơi ngắn ngủi một ngày, nhưng người trong hảo hữu so với acc trước kia đã nhiều hơn rất nhiều —— một vài người trong bang gọi cậu chị dâu đều trực tiếp thêm cậu làm hảo hữu.
Xem ra nhân duyên của Tây Bắc quả thật không tồi.
Tên Thu ㄨ mũi kiếm ở trên cùng, tâm tình từ khi chơi vẫn chưa đổi, cứ để mấy chữ ‘còn chưa nghĩ ra!’.
Triệu Ngang thuận tay nhấn mở tư liệu cậu ta, nhưng sau khi nhìn xong lại nhịn không được giật giật khóe miệng —— cấp 48.
Hôm qua lúc rách ra rõ ràng mới 35.
Nhìn số 36 đáng thương trên hình biểu tượng bên cạnh của mình, Triệu Ngang nhất thời bực bội. Lần này không phải cũng sẽ chơi không đến đại hào chứ?
Không biết bị giết khi nào, cá trên người đã câu đầy, nhanh chóng xử lý xong, Triệu Ngang chuẩn bị trước tiên như thường lệ làm sư môn rồi tính tiếp.
Trong bang hội vẫn vô cùng náo nhiệt, hoàn toàn khác với bang hội kia.
Có lẽ mình và Thiên Lôi Hoành Hành đã định trước không hợp rồi.
Có điều, sau khi vào bang, cậu mới chính thức cảm nhận được Tây Bắc là một bang chủ.
Trước kia nhìn cô ấy lúc nào cũng ăn không ngồi rồi, mỗi ngày cùng bọn Lả lướt ở khắp nơi liếc mắt đưa tình, thấy cậu bị người ức hiếp còn gặp chuyện bất bình gầm một tiếng, hiện tại mới biết, hóa ra cô ấy cũng bận rộn như vậy.
Tuy rất nhiều chuyện đều có Kín đáo mà sâu sắc giúp cô ấy xử lý, nhưng chung quy vẫn có thể thấy trong bang có người hô gọi ‘Anh Bắc, bên này làm sao thế nào.’ ‘Anh Bắc, chuyện kia thế nào làm sao.’. Cùng tình cảnh ở Thiên Lôi Hoành Hành hoàn toàn khác xa.
Nếu bang hội bình thường đều thế này, thật không biết Nguyệt Ảnh Phong bên kia làm sao có thể duy trì đến bây giờ.
Triệu Ngang thở dài, bỏ đi, đã rời bỏ rồi, không cần lo lắng nhiều như vậy.
Acc này về sau, có lẽ cũng sẽ không có tiếp xúc với cậu ấy nữa, chỉ làm bạn trong hiện thực là được rồi.
[Mật] [Tây Bắc] nói với các hạ: vợ yêu tự luyện cấp đi, chồng phải đi hạ phụ bản với bọn họ
Buổi chiều đều là thời gian Tây Bắc cùng đội ngũ cố định cày kinh nghiệm, mấy hoạt động đơn lẻ đều cố hết sức tránh giấc này.
[Mật] các hạ nói với [Tây Bắc]: cậu có thể gọi tên tớ!
[Mật] [Tây Bắc] nói với các hạ: tớ đành nén cơn nghiện, cậu không chịu thì tớ đổi vậy
[Mật] [Tây Bắc] nói với các hạ: nhưng mà ở trong bang gọi cậu Ngang Ngang không phải người toàn bang đều biết tớ kết hôn với một đứa con trai sao Ngang Ngang Ngao Ngao bây giờ ở bang chúng ta là một danh nhân, người anh Bắc bảo vệ
[Mật] các hạ nói với [Tây Bắc]: … vậy cậu ở trong bang gọi tớ Đông Nam là được!
[Mât] [Tây Bắc] nói với các hạ: … được rồi
Giải quyết được vấn đề xưng hô, Triệu Ngang lập tức tinh thần sảng khoái, ngay cả nhiệm vụ sư môn cũng làm rất hăng hái.
Mới tung tăng làm bốn năm chuyến thì nhận được một bưu kiện, Triệu Ngang mở ra, người gửi chính là Thu ㄨ mũi kiếm.
“Tới đi một tên không, thiếu Nga My.”
Triệu Ngang nhìn nhìn mình sắp kém đối phương 10 cấp, xem ra thật sự thiếu Nga My…
“Tớ không đi…”
Lần duy nhất đi một tên, còn gặp đám bạn Điệp Y, số lần chết cả nhóm đã vượt qua số quái.
“Không sao, tới nhanh.”
Triệu Ngang rất nhanh nhận được lời mời đội, sau khi đồng ý, bổ đầy lam tới Tô Châu.
Đội trưởng chính là Thu ㄨ mũi kiếm, mọi người dường như đã tìm kiếm Nga My rất lâu, thấy cậu cấp thấp cũng không nói gì, nhận nhiệm vụ rồi nhanh chóng vào phụ bản.
[Đội] [thu ㄨ mũi kiếm]: Đông Nam cậu chỉ cần thêm máu, tránh quái xa một chút
[Đội] [Đông Nam]: ừ…
Nghe lời đứng ngoài cùng thêm máu cho mọi người, còn vừa thêm vừa ăn lam, công việc của vú em thật phiền phức…
[Đội] [vĩnh viễn không buông]: bé gái này là vợ cậu?
Bé gái? Triệu Ngang nhìn lần nữa —— được rồi, ở đây chỉ có mình cậu là nhân vật nữ.
[Đội] [Đông Nam]: đừng nói bậy
[Đội] [vĩnh viễn không buông]: không phải? không phải vậy gả cho anh đi, người đẹp anh sẽ đối xử thật tốt với em
Tôi là nam! Triệu Ngang vừa định đánh ra câu này thì nhìn thấy trong đội có một cái tên —— khí phách Tây Bắc!
Cậu nhớ ở YY không chỉ một lần nghe thấy bọn Sáo trúc chọc ghẹo Tây Bắc, nói tiểu hào của Kín đáo mà sâu sắc hình như là tên này?
Đã giao hẹn với Tây Bắc, vậy nên có người trong bang Tây Bắc ở gần cũng không tiện nói thẳng sự thật mình là nam, Triệu Ngang chỉ có thể buồn bực xóa bỏ mấy chữ vừa đánh, định bụng làm như không để ý đến.
[Đội] [vĩnh viễn không buông]: người đẹp, suy nghĩ một chút đi? Anh sẽ nuôi em
[Đội] [thu ㄨ mũi kiếm]: đừng nói chuyện nữa, đánh
Mấy chữ ngắn ngủn liền mạnh mẽ kéo không khí trở về.
Cậu nam vừa rồi giống như không phục lắm, qua không lâu lại đánh ra một câu.
[Đội] [vĩnh viễn không buông]: còn nói không phải vợ cậu, người khác theo đuổi lại không cho…
Nội tâm Triệu Ngang: …
[Đội] [khí phách Tây Bắc]: cô ấy có chồng rồi
[Đội] [Đông Nam]: …
[Đội] [vĩnh viễn không buông]: thiệt không? Là ai?
[Đội] [khí phách Tây Bắc]: +++++++++
Kín đáo không trả lời, ngược lại phát ra một hàng dấu +.
Triệu Ngang mới phát hiện trong thời gian dừng lại, thanh máu Kín đáo đã sắp thấy đáy, nhanh chóng điều khiển nhân vật tăng máu cho cậu ta, vốn cấp bậc thấp hơn bọn họ, thêm luống cuống tay chân, máu mấy người càng cung không kịp cầu, cuối cùng lam còn đau đớn bổ không kịp.
Thu ㄨ mũi kiếm hình như thấy được cảnh khốn cùng của cậu, lên tiếng giải vây.
[Đội] [thu ㄨ mũi kiếm]: tự ăn máu trước, Đông Nam không quen tay
Cậu ta lần lượt công kích lên đám quái, cố gắng dẫn cừu hận lên người mình, từ từ mà giúp Triệu Ngang trì hoãn.
Len lén thở nhẹ, Triệu Ngang nhịn không được lần nữa nhìn nhân vật của cậu ta.
Tiêu Dao mặc trang phục màu xanh biết quả thật không thể nào gọi là anh tuấn, nhưng cậu lại có cảm giác, tên này ở ngoài đời nhất định cũng là loại người có đầu óc biết suy nghĩ.
Chỉ một chuyện nhỏ mà nghĩ như thế hình như quá nhàm chán, Triệu Ngang cười cười, tập trung tất cả lực chú ý vào phụ bản.
Giết xong Dư Độc Triệu Ngang cảm thấy bất kể là bản thân hay Đông Nam trong game có lẽ đều ở trạng thái kiệt sức, nhặt lệnh bài trên mặt đất, dùng sức lắc lắc cổ tay mới điều khiển nhân vật đi ra ngoài.
Trả nhiệm vụ ‘Một tên cũng không thể thoát’, trước tiên đến Giang Hồ Du Y bổ đầy thanh hồng lam, lại chạy đến thương nhân dược phẩm mua lam.
Người trong đội đại khái đều đã đến chỗ Hoa Kiếm Ảnh, thỉnh thoảng lại thúc giục cậu.
Mở dược ***, vừa mua 2 tổ lam thì nhận được yêu cầu giao dịch từ Thu ㄨ mũi kiếm.
Triệu Ngang tò mò nhấn vào, phát hiện cậu ta bỏ cục lam lớn bán trong cửa hàng nguyên bảo vào ô giao dịch.
[Đội] [Đông Nam]:?
[Đội] [thu ㄨ mũi kiếm]: nhận
Triệu Ngang còn đang muốn từ chối, nhưng những người khác trong đội đều bắt đầu mất kiên nhẫn, từng tiếng thúc giục, chỉ có thể lúng túng trước tiên nhấn nhận.
[Đội] [Đông Nam]: cám ơn… lần sau trả lại cậu
[Đội] [thu ㄨ mũi kiếm]: cho cậu, không cần trả
Thu ㄨ mũi kiếm đổi hình thức theo đội vội vàng kéo cậu chạy đến NPC, phía sau đột nhiên có một nhân vật nam ăn mặc cực kỳ bảnh bao đi theo qua.
[Cận] [Tây Bắc]: Ngang Ngang, làm gì đấy?
[Cận] [Đông Nam]: làm tam hoàn
[Cận] [Tây Bắc]: ừ… tớ cũng vậy, đi đánh Phỉ, tối kéo cậu
Nói xong câu này, Tây Bắc liền cưỡi lên con bò Tây Tạng màu đen lướt qua bọn họ, người trong đội vẫn đang giục, nhưng Thu ㄨ mũi kiếm lại dừng lại.
[Mật] [thu ㄨ mũi kiếm] nói với các hạ: tên ngoài đời của cậu… là Ngang Ngang?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]