Chương trước
Chương sau
Trong phụ bản bọn họ dứt khoát không đi hết bản đồ tìm quái, đứng ở một góc nhỏ, trên đỉnh đầu mỗi người liên tiếp một chuỗi thô tục, Triệu Ngang lần đầu tiên cảm thấy không mắng chửi người cũng là một loại nguyên tắc sai lầm.

[Mật] các hạ nói với [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Ngụy Tống không nhìn đội viên liền đi vào

[Mật] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành] nói với các hạ:!!! Đồ đệ ngốc!!! Con nhỏ đó có phải lại bới móc không?

Mật ngữ của hai người nhanh chóng bị một đống ‘MA`j k0 bjk xA^u h0^ A?’ ‘.↘… kh0’n nA.n,…, cU’t’ … đẩy lên.

[‘Mày khôngbiết xấu hổ à?’ ‘…. Khốn nạn,…, cút’]

[Mật] các hạ nói với [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Cậu đợi một chút

[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Các người có ý tứ không a? Khi còn bé ăn??? quá nhiều đi, miệng thúi như vậy, có người sinh không người dạy à?

[Đội] [Điệp Y]: Ái ya, các anh chị em yêu dấu đừng như vậy, em không muốn lại cãi nhau với bọn họ, tiểu suất sẽ rất khó xử Thật sự không liên quan đến em

Triệu Ngang xem như đã biết cái gì gọi là không biết xấu hổ.

[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Tôi nói cô có thể đừng như vậy được không? Cô giả bộ không khó chịu sao? Tôi thấy cũng nghẹn thay cô!

[Mật] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành] nói với các hạ: Sao vậy? Có phải cãi nhau không? Con cãi lại không? Trước đừng để ý bọn nó, lui đội rồi nói sau!

Triệu Ngang vừa nhìn thấy lời này của Ô Nhân Yêu Khuynh Thành đã bị đá khỏi đội, hệ thống lập tức hiển thị đội ngũ không đúng, trục xuất cậu ra ngoài.

[Mật] các hạ nói với [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Bị đá ra…

[Loa] [chị gái → cao ngạo]: Kh0^n nAn thA)ng NgAng NgAng NgA0 NgA0, mAj dUng hAi cA’I l0^~ tAi ch0’ cUA mAj l3n! Kh0^n nAn, mAj c0’ tƯ cA’ch daj d0*`j b0.n t30? CUng~ k0 s0i gƯƠng x3m m3.t mAj dA`y co*~ nA`0 ↓↓↓

[Loa] [anh trai → kiêu ngạo]: NgAng NgAng NgA0 NgA0, mAj lA` cAi thA’ gj chƯ’ b0` ↓ v3^` bUng m3. ch0 0^k, lA^n nUA~ đj cAj~ tA0 đj

[Khốn nạn thằng Ngang Ngang Ngao Ngao, mày dựng hai cái lỗ tai chó của mày lên! Khốn nạn, mày có tư cách gì dạy đời bọn tao? Cũng không soi gương xem mặt mày dày cỡ nào

Ngang Ngang Ngao Ngao, mày là cái thá gì chứ bò về bụng mẹ cho ông, lần nữa đi cãi tạo đi]

Lần đầu tiên thất tên mình xuất hiện trên loa, lại là loại hình thức này, Triệu Ngang có chút mơ hồ.

[Loa] [Tây Bắc]: Lại một đám gia súc mập ú vênh váo thoát ra cắn người, dịch cúm A nghiêm trọng vậy rồi sao?

Thấy được một tên quen thuộc đáp trả lại, Triệu Ngang mới chợt lấy lại tinh thần, phát hiện người vẫn luôn không có chút âm thanh nào lại rất nhanh phát mật ngữ qua.

[Mật] [Nguyệt Ảnh Phong] nói với các hạ: Chuyện gì vậy?

Triệu Ngang vốn trong lòng tức giận không ngừng nhất thời bị uất ức tràn đầy, ngón tay cứng lại trên bàn phím, không biết nên trả lời cậu ấy cái gì.

[Mật] [Nguyệt Ảnh Phong] nói với các hạ: Rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Bọn họ là ai?

Mũi nhọn của đám người trên loa đã chuyển hướng qua Tây Bắc ra mặt thay cậu, mắng chửi vô cùng khó nghe.

[Loa] [chị gái → cao ngạo]: CAj t3n TA^y Ba)’t gj đA^y, chƯA t0^t nghj3^p tj3^u h0.c hA? c0n lA`m thU’ cƯng cUA? ng khAc’, k0 phAj lA` m3’t j chưk, đƯn`g n3’m vA0 chj nhA, b0` v3` bU.ng mA’ đj! Bu0^n` cƯoj

[Cái tên Tây Bắc gì đấy, chưa tốt nghiệp tiểu học hả,?? còn làm thú cưng của người khác, không phải là mắc ị chứ, đừng ném vào chị nha, bò về bụng má đi! Buồn cười]

[Loa] [Mèo ngủ nướng]: Một đám chó điên, thế giới này quá điên rồi, Sáo trúc, luân gia sợ, chó điên thiệt nhiều

[Loa] [anh trai → kiêu ngạo]: TA^y Ba)t mAj kh0^n nAn., c0n` đ3^ mA^y con naj n0j gjUk, cAj’ l0A.j vƯA đ3^ tj3^n vƯA m3’t 0j nhƯ mAj vA^~n lA` m0*j gA)p lA^`n đA^u đA^y

[Tây Bắc mày khốn nạn, còn để mấy con này nói giúp, cái loại vừa đê tiện vừa mắc ói như mày vẫn là mới gặp lần đầu đấy]

[Loa] [Nguyệt Ảnh Phong]: *** Đều câm miệng hết cho tôi!

Một câu đơn giản như thế của Nguyệt Ảnh Phong mới bắt đầu có chút tác dụng, vốn tên Kiêu ngạo kia còn không sợ chết ngay tiếp đó mắng cậu ấy một câu, nhưng đại khái nghe Điệp Y nói thân phận của cậu ấy, liền im miệng lại.

[Loa] [lung linh thiên phong]: Chó điên đâu? Sao không sủa? Thế giới thanh tĩnh… quả nhiên vẫn là loài người dễ chịu hơn biết bao…

Triệu Ngang trong lòng ngượng ngượng, cũng không biết phản ứng thế nào.

[Mật] [Tây Bắc] nói với các hạ: Đám thiếu não kia sao lại mắng cậu?

[Mật] [Nguyệt Ảnh Phong] nói với các hạ: Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, nói đi

Hai cái đồng thời phát qua, Triệu Ngang thành thật lần lượt trả lời từng cái.

[Mật] các hạ nói với [Tây Bắc]: Không có gì, lát nữa nói với cậu

Không biết vì sao, tuy biết rõ Tây Bắc là một nữ sinh thứ thiệt, sâu trong nội tâm vẫn xem cô ấy như người anh em.

Đại khái do ấn tượng đầu tiên đi?

Bên kia không đáp lại, Triệu Ngang tiếp tục mật Nguyệt Ảnh Phong.

[Mật] các hạ nói với [Nguyệt Ảnh Phong]: Tớ cũng không biết… có thể tổ đội chọc tới bọn họ

Vẫn không có cách nào thẳng thắn nói ra.

[Mật] [Nguyệt Ảnh Phong] nói với các hạ: Đội ngũ gì?

Bên này còn chưa trả lời, trong bang hội lại bùng nổ một tin tức.

[Bang] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Điệp Y, tên thối cô tới Nhạn Nam cho tôi! Đến mau!

[Bang] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Đừng tưởng rằng sai người khác ra làm bia ức hiếp đồ đệ tôi thì không ai biết là cô, lăn ra đây ngay cho bà!

Triệu Ngang sửng sốt, trong lòng không tránh được dâng lên chút ít cảm động, vội vàng gửi tin cho cô ấy.

[Mật] các hạ nói với [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Tiểu Ô cậu làm gì vậy, cậu lại không hơn cấp cô ta…

Tiểu Ô không để ý đến cậu, ngược lại Nguyệt Ảnh Phong phản ứng rất nhanh.

[Mật] [Nguyệt Ảnh Phong] nói với các hạ: Lại vì Tuyết nhi?

Triệu Ngang cắn cắn môi, không biết trả lời thế nào.

Cậu đã nói với Điệp Y rất nhiều lần sẽ không mách Nguyệt Ảnh Phong, nhưng hiện tại lại có xúc động muốn trút hết những chuyện phiền lòng này với cậu ấy.

[Bang] [Điệp Y]: Chị tiểu Ô, em không có thế a… chuyện mới rồi không liên quan đến em, em một mực khuyên can, thật mà

[Bang] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Nguyệt Ảnh Phong! Sao anh lại ngu ngốc như thế người nào cũng nhận! Không chịu nổi nữa! Điệp Y tiểu thư, cô có thể đừng giả ngu được không? Xin ngài đừng gọi tôi chị, OK? Tôi nhìn mà mắc ói!

Tuy Triệu Ngang hiểu tiểu Ô mắng không sai, nhưng có lẽ tại đa số người xem, cô ấy đang cậy mình ức hiếp người mới.

Hơn nữa cái người mới này vừa ở hôm qua khiêm tốn xin lỗi cô, tiểu Ô cũng đã nói tha thứ cho người ta.

[Bang] [SKY]: Tiểu Ô, Điệp Y cô ấy không tệ a, có phải cậu hiểu lầm gì?

[Bang] [tiễn mày về tây thiên]: Còn hiểu lầm cái gì, rõ ràng là ức hiếp người thôi

[Bang] [Nguyệt Ảnh Phong]: Đều im hết cho tôi! Ngang Ngang, cậu nói, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Triệu Ngang thở dài, đánh ra câu trả lời.

[Bang] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Không có gì, đây là vấn đề giữa tớ và Điệp Y, tớ tự giải quyết

[Bang] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Sư phụ, người đừng đợi nữa, về đi.

Lần này Triệu Ngang thật tự nhiên mà gọi sư phụ.

[Bang] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: *** Tôi kệ cậu! Để con nhỏ chết tiệt này ức hiếp cậu chết đi!

Ô Nhân Yêu Khuynh Thành phát ra câu này xong liền logout, Triệu Ngang thở dài, chỉ có thể giải thích với cô ấy trên QQ.

[Bang] [Điệp Y]: Bọn em thật sự không có gì, tiểu suất anh yên tâm đi Chị tiểu Ô nhất định là hiểu lầm thôi…

Đại khái gần đây mấy chuyện kinh điển phát sinh trong bang rất nhiều, lần này mọi người lại đều không ra góp vui thêm.

Nguyệt Ảnh Phong cũng không đáp lại lời cô ta mà M qua Triệu Ngang.

[Mật] [Nguyệt Ảnh Phong] nói với các hạ: Rốt cuộc là chuyện gì, không thể nói với tôi sao?

[Mật] các hạ nói với [Nguyệt Ảnh Phong]: Không có gì, cậu không cần để ý đến, tự tớ xử lý được.

Triệu Ngang nói xong, bên kia liền thật sự không động tĩnh, không biết nên thở ra hay thất vọng, không qua hai phút cậu liền M Điệp Y.

[Mật] các hạ nói với [Điệp Y]: Cô rốt cuộc muốn thế nào?

Sự việc hôm nay, có lẽ là trùng hợp, điều này cậu tin tưởng.

Nhưng cậu cũng tin rằng, cho dù hôm nay không gặp cậu, nói không chừng ngày nào đó cô ta cũng sẽ dẫn đám thiếu não kia tìm tới cậu hoặc tiểu Ô.

[Mật] [Điệp Y] nói với các hạ: Không muốn gì a, Ngang Ngang anh đang nói gì a.

[Mật] các hạ nói với [Điệp Y]: Cô không cần vậy, hiện tại chỉ hai chúng ta, cô có thể nói trắng ra không?

Bên kia im lặng một hồi, tiếp theo một tin tức phát qua.

[Mật] [Điệp Y] nói với các hạ: Cậu xóa acc đi, tôi nhìn thấy cậu và tên Nhân Yêu kia liền không thoải mái, cho dù cậu bây giờ không đi, sớm muộn gì tôi cũng sẽ khiến các người muốn chơi cũng không chơi được!

Triệu Ngang nhìn câu nói trên màn hình, nhất thời vừa bực bội vừa buồn cười.

[Mật] các hạ nói với [Điệp Y]: Cô nghĩ là cô đang đóng phim?

Tên Nhạc Doanh Phong này, trêu chọc cô nhóc mấy tuổi đây, còn vị thành niên sao?

[Mật] [Điệp Y] nói với các hạ: Tôi nói thật, cậu xóa acc đi… Tôi thật sự chán ghét cậu

Hoàn toàn không có khả năng nói chuyện tiếp, Triệu Ngang dứt khoát không quan tâm cô ta nữa.

Nhưng bên kia vẫn như cũ nhiệt tình không giảm, lại thận trọng cường điệu một lần nữa.

[Mật] [Điệp Y] nói với các hạ: Tôi nói thật đấy.

Triệu Ngang đơn giản tắt game, nhắm mắt làm ngơ.

Nghĩ lại chuyện thối nát phát sinh hôm nay, Triệu Ngang tức đến ngứa răng.

Thật muốn bỏ luôn!

Trong đầu không tự giác lại hiện lại Nhạc Doanh Phong bày ra khuôn mặt cười như không cười, Triệu Ngang nặng nề thở dài.

Thật sự là không có tiền đồ mà!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.