Trong phụ bản bọn họ dứt khoát không đi hết bản đồ tìm quái, đứng ở một góc nhỏ, trên đỉnh đầu mỗi người liên tiếp một chuỗi thô tục, Triệu Ngang lần đầu tiên cảm thấy không mắng chửi người cũng là một loại nguyên tắc sai lầm.
[Mật] các hạ nói với [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Ngụy Tống không nhìn đội viên liền đi vào
[Mật] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành] nói với các hạ:!!! Đồ đệ ngốc!!! Con nhỏ đó có phải lại bới móc không?
Mật ngữ của hai người nhanh chóng bị một đống ‘MA`j k0 bjk xA^u h0^ A?’ ‘.↘… kh0’n nA.n,…, cU’t’ … đẩy lên.
[‘Mày khôngbiết xấu hổ à?’ ‘…. Khốn nạn,…, cút’]
[Mật] các hạ nói với [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành]: Cậu đợi một chút
[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Các người có ý tứ không a? Khi còn bé ăn??? quá nhiều đi, miệng thúi như vậy, có người sinh không người dạy à?
[Đội] [Điệp Y]: Ái ya, các anh chị em yêu dấu đừng như vậy, em không muốn lại cãi nhau với bọn họ, tiểu suất sẽ rất khó xử Thật sự không liên quan đến em
Triệu Ngang xem như đã biết cái gì gọi là không biết xấu hổ.
[Đội] [Ngang Ngang Ngao Ngao]: Tôi nói cô có thể đừng như vậy được không? Cô giả bộ không khó chịu sao? Tôi thấy cũng nghẹn thay cô!
[Mật] [Ô Nhân Yêu Khuynh Thành] nói với các hạ: Sao vậy? Có phải cãi nhau không? Con cãi lại không? Trước đừng để ý bọn nó, lui đội rồi nói sau!
Triệu Ngang vừa nhìn thấy lời này của Ô Nhân Yêu Khuynh Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuu-ngoan-tieu-hao-dich-menh-kiep-tieu-hao/2253382/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.