3
Lúc anh nói lời này, rõ ràng trên chiếc cổ trắng nõn vẫn còn dấu hôn.
Loại chuyện này, hiển nhiên không phải là lần đầu xảy ra.
Tôi lúc trước rốt cuộc là có bao nhiêu trì độn…..
Trong khi tôi đang chìm đắm trong suy nghĩ thì trước lớp học có tiếng gõ cửa.
Tôi và Kỳ Ngôn đồng thời nhìn theo âm thanh đó.
Rất rõ ràng, khoảnh khắc nhìn rõ người đó, sắc mặt Kỳ ngôn hơi thay đổi.
Đứng ở cửa là một cô gái gầy yếu xinh đẹp với khuôn mặt đỏ bừng.
Ngày cả khi cô ta không khóc, đôi mắt cô ta dường như cũng chứa đầy ánh nước.
Bộ dáng vừa bị người khác ức hiếp.
Trong tay cô ta vẫn còn cầm một cái đồng hồ.
Đó là món quà tôi tặng Kỳ Ngôn nhân ngày sinh nhật.
Trong sự im lặng đến ngột ngạt, Kỳ Ngôn là người lên tiếng đầu tiên.
Anh cau mày, có vẻ mất kiên nhẫn: “ Cô đến đây làm gì?”
Cô gái bị dọa sợ, đôi mắt chợt đỏ hoe, khó khăn mở miệng nói nhỏ:
“ Tôi…..Kỳ…..Bạn học Kỳ. Cậu có đồ rơi ở chỗ của tôi, tôi mang qua cho cậu…..”
Tuy rằng giọng nói rất nhỏ, nhưng “Rơi ở chỗ của tôi”, mấy chữ này cô ta nói đặc biệt rõ ràng.
Rõ ràng là đang thị uy.
4
Cô gái ấy tên Lâm Sương. Hoa khôi được diễn đàn trường bình chọn, thành tích học tập rất tốt.
Nhưng trước khi tôi và Kỳ Ngôn yêu nhau, điểm số của cô ta luôn kém tôi. Tôi nhớ Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-vy-trang-non/3314329/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.