Anh nói bình tĩnh trầm thấp, giống như một lời chào thông thường, lãnh đạm và lịch sự. 
Ôn Noãn nhìn bàn tay mảnh khảnh của anh, cô định thần lại, vươn tay ra, khó khăn làm quen với xưng hô xa lạ này: "Kỷ, Kỷ tổng... Xin chào." 
Hai người nắm tay nhau, nhiệt độ còn chưa truyền đến, chỉ trong một giây liền buông ra. 
Kỷ Lâm Thâm quay người đi về phía phòng họp, một nhóm người tự nhiên cũng đi theo sau. 
Nhìn thấy anh đã đi xa, Tần Lâm bất mãn quay sang Ôn Noãn, trầm giọng nói: "Đang suy nghĩ gì vậy? Lần đầu tiên gặp mặt lại để người ta bắt tay chào hỏi. Cô đang căng thẳng hay sao?" 
"Xin lỗi, chị Tần, tôi..." 
"Được rồi, nhanh chóng điều chỉnh trạng thái đi. Phiên dịch không được xảy ra sự cố, phải vận dụng trí não lên." 
Ôn Noãn vội vàng gật đầu đi theo. 
Bên trong là một phòng họp lớn với một chiếc bàn gỗ sơn mài hình bầu dục ở trung tâm. Giữa bàn được khoét rỗng, bố trí 6 màn hình LCD, quay về các hướng khác nhau đảm bảo người ngồi trong vòng tròn có thể nhìn rõ nội dung bên trong. 
Kỷ Lâm Thanh ngồi ở vị trí đầu, có một màn hình hướng về phía anh. Một chiếc ghế đã được kê sau lưng anh, đó là ghế dành cho cô. 
Các giám đốc điều hành khác cũng dần ngồi vào. 
Trước khi vào phòng Ôn Noãn dừng một chút, hít một hơi thật sâu, sau đó đi về phía anh, giả vờ bình tĩnh ngồi xuống ghế bên cạnh. 
Lúc nãy khi ở trong phòng khách, cô đi vào phòng vệ sinh để chỉnh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-vy-khong/514696/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.