"Như thế nào lại là ngươi?" Lý Tự nâng chung trà, nhìn Mộ Dung Thiên bị hai gã hán tử tráng kiện trói hai tay sau lưng, quỳ rạp xuống trước phòng, ngữ khí nghe tới tuy rằng giật mình, trên mặt lại nhàn nhạt hàm chứa ý cười, trong hình dáng cùng Lý Tuyên quả nhiên có vài phần tương tự. Mộ Dung Thiên nhìn y, khẽ nhíu mày, nhưng không đổi sắc.
Lý Tự giơ tay, đồng tử phía sau cung kính tiếp nhận chung trà. Lý Tự đứng dậy, vây quanh Mộ Dung Thiên dạo qua một vòng, vân đạm phong thanh*, nhướng mày cười nói: "Nếu Cửu đệ không cắn câu, bắt ngươi tới, cũng là giống nhau. Hắn vì ngươi sớm đã không màng tánh mạng, họ Lý cư nhiên cũng sinh ra cái kẻ si tình, buồn cười a buồn cười."
*Vân đạm phong thanh: Thờ ơ, lạnh nhạt, thanh triệt cao quý.
Mộ Dung Thiên rùng mình, nguyên lai bẫy rập này là dùng để đối phó Lý Tuyên, bị chính mình trong lúc vô ý đâm trúng, lại không biết là hạnh hay là bất hạnh. Đây là việc của hoàng gia, cửu ngũ chi tranh, Lý Tuyên cũng hoàn toàn không từng kỹ càng tỉ mỉ nói với hắn, nhưng hắn từng thấy Lý Tuyên thiếu chút nữa mệnh tang cửu tuyền, dù chưa chính mắt nhìn thấy một màn Lý Tự thí đệ, lại cũng liệu được đến giữa tình huynh đệ lại tuyệt tình như thế, tất nhiên là vì có nguyên nhân rất lớn. Hơn nữa Lý Tự đối với bảo tàng kia không từ thủ đoạn, một mực nhất định phải có, hai bên ứng chứng, ngọn nguồn toàn bộ sự việc, Mộ Dung Thiên cũng mơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-vong-giang-ho/1368612/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.