Xe chạy cực êm, cơ hồ không cảm giác được giao động. Đi được nửa ngày, Tiết Hồng Vũ bưng nước trà tới đặt lên bàn, dù có bếp lò, nhưng đều không làm nước đổ ra chút nào. Mộ Dung Thiên trong lòng thầm nghĩ, quả nhiên có chút kỳ lạ.
Tiết Hồng Vũ cười, "Xe này có một chổ rất lạ, quan sát động tĩnh phong cảnh thật tốt." Nói, ấn chốt mở đầu giường. Chỉ nghe lộc cộc bánh xe vang lên, cơ quan chổ nơi nào đó khởi động. Mộ Dung Thiên sau lưng vừa động, đang muốn quay đầu nhìn, Tiết Hồng Vũ duỗi tay đỡ hắn ngồi dậy. Lại thấy xung quanh bốn vách tường cư nhiên chậm rãi di động lên.
Hóa ra mỗi bức tường đều phân thành hai nữa trên dưới, cơ quan mở ra, một nữa bên trên đều sẽ đảo ngược lại, bên có cửa sổ kia cũng không ngoại lệ, bốn góc chỉ còn cây gỗ dày chống đỡ, cư nhiên giống như bốn phía đều có cửa sổ. Gió từng chút liền ùa vào, Mộ Dung Thiên cảm thấy kỳ dị, cười nói, "Này lại có điểm giống một gian nhà có thể đi lại."
Tiết Hồng Vũ nói, "Xe này là phỏng theo xa giá của một vị Vua nào nó, nếu không như thế nào giá trị chế tạo lại sang quý như vậy, đáng giá nhất đáng nhắc tới chính là cửa cuốn của nó."
Mộ Dung Thiên ngẩng đầu nhìn, tất cả các bên đều có một bức mành màu đen treo trên đầu, Tiết Hồng Vũ đứng dậy đi xả, bốn phía ào ào từng cái rơi xuống. Trước mắt tối sầm lại, ánh mặt trời đã nhu hòa rất nhiều, hóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-vong-giang-ho/1368570/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.