- Tiểu quỉ, ngươi đứng lại!
Anh Ngọc nghe gọi, giảm lại cước lực nhưng không quay đầu. Lạc Hoa lo Linh Lan lại muốn gây chuyện với Anh Ngọc, vội lay tay áo của Linh Lan. Linh Lan không nhìn lại Lạc Hoa mà nói với Anh Ngọc:
- Ngươi nếu không phải là con ruột của phụ thân ngươi thì cũng không có ân oán gì với ta. Chuyện của A Hoa, xem như nữ nhân nằm trong kia đã chịu thay cho ngươi rồi. Chúng ta xem như không còn oán thù, ngươi không cần sợ ta. Nhưng ta thật thắc mắc, ngươi thật ra lai lịch thế nào? Tại sao trên người ngươi có long khí?
Anh Ngọc cũng ngạc nhiên. Long khí là cái gì, nàng thật sự chưa từng nghe đến. Nhưng chẳng phải nói long là liên quan đến vua chúa. Chẳng lẽ Linh Lan nàng ta nói nàng lại có dính dán gì đó với hoàng tộc sao? Anh Ngọc không tin nổi, nàng cũng không quan tâm đến, quay đầu lại nhìn Linh Lan nói:
- Nếu sư thúc đã nói như vậy. Ta cũng đa tạ người thấu hiểu. Dù ta không phải là con ruột của phụ thân ta nhưng Bách độc kì thư ở chỗ ta. Đợi ta về kinh, ta nhất định trả lại cho sư thúc!
Linh Lan cười khẩy, khinh thường nói:
- Phụ thân ngươi cần nó đến như vậy ngươi cứ đốt xuống cho hắn. Ta cũng không cần đến nữa. Nhưng tiểu quỉ ngươi nên cẩn thận bản thân mình. Hồn phách của ngươi khác với người thường lại có long khí bảo hộ. Ngươi vô tình lại chính là đối tượng để các đại đạo sư ngải thuật tìm đến muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-vong-dao-hoa/985889/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.