🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mấy ngày Anh Ngọc khốn khổ như thế, Mộng Khuê cũng không dễ chịu gì. Nàng một bước cũng không rời, không ngủ không nghỉ, ân cần chăm sóc tận tình cho Anh Ngọc. Nàng lại không để cho bất cứ ai khác đến quá gần hoặc muốn nhìn xem thân thể của kẻ hôn mê kia. Mọi người đều lấy làm khó hiểu. Nhưng cũng chỉ có thể nghĩ rằng do nàng và người kia từng là tình lữ, còn người kia bây giờ lại là một thái giám cho nên hẳn nhiên ngại không muốn người khác nhìn thấy thôi. Nhưng nàng cứ chăm sóc miệt mài người ta đến như thế, bản thân nàng cũng suy kiệt vô cùng. Lạc Hoa thương xót, lại không cách nào khuyên nhủ. Cầm Thiên lúc này, mới bước đến, cầm lấy lọ thuốc trên tay Mộng Khuê, vừa nói:

- A Khuê tỉ, tỉ như vậy không tốt đâu. Tỉ nghỉ ngơi một lúc đi! Để ta chăm sóc y. Ta cũng xem y như huynh đệ, ta không ngại thân thể y có như thế nào đâu.

Mộng Khuê vẫn lắc đầu, tay giằng lại lọ thuốc, vừa kiên trì không muốn rời khỏi Anh Ngọc nói:

- Không, để ta chăm sóc y. Y chỉ còn một ngày, ta không thể rời khỏi y.

Cầm Thiên nói hết lời, Mộng Khuê vẫn kiên trì như thế. Y cũng hết cách, đành cùng mẫu thân ra ngoài. Nhìn lên mặt trời đã sắp xuống núi, một ngày này đã sắp hết rồi. Lạc Hoa thở dài, nhìn sang Cầm Thiên nói:

- Thiên nhi, hay là chúng ta làm hắn tỉnh. Cho bọn họ nói với nhau vài lời sau cùng. Xem ra... không được bao lâu nữa. Mẫu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-vong-dao-hoa/985886/chuong-67.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.