- Thập Lục ca, chúng ta và Đinh tiểu thư cũng đều lên kinh. Tiện đường như vậy, chúng ta có thể đưa nàng đi cùng được không?
Nguyễn Thập Lục và Diễm Yên cùng lúc nói lên:
- Dĩ nhiên là được!
- Không được!
Anh Ngọc nhìn Thập Lục rồi nhìn sang Diễm Yên. Thập Lục cũng nhìn Diễm Yên, lại liếc trộm sang Đinh Mộng Khuê rồi mỉm cười với Anh Ngọc:
- Phong hiền đệ yên tâm! Đinh tiểu thư là quí nữ của Đinh Tung đại nhân. Đại nhân và gia phụ cũng là đồng liêu nguyên lão. Làm sao chúng ta có thể không giúp được? Có điều, ở thôn này nghèo nàn không thể tìm mua cổ xe ngựa khác, đành phải ủy khuất Đinh tiểu thư phải ngồi cùng cổ xe ngựa với Kì Phong huynh đệ và tiểu muội của ta. Đến phủ thành sắp đến ta sẽ đặt cho tiểu thư một cổ xe khác thoải mái hơn.
Mộng Khuê cúi đầu, cười nhẹ như không đáp lời Thập Lục:
- Đa tạ Nguyễn công tử trượng nghĩa giúp đỡ. Có thể được tùy tùng theo đoàn của công tử đến được kinh thành, Mộng Khuê đã cảm kích vô cùng, không cần phiền phức thêm cho Nguyễn công tử.
Anh Ngọc cũng gật đầu:
- Phải đó Thập Lục ca, cổ xe này cũng khá rộng đệ và Mộng Khuê cùng cả cửu tiểu thư ngồi cũng không chiếm bao nhiêu chỗ. Từ đây đến kinh thành cũng không phải là quá xa, bọn đệ ngồi chung trò chuyện cũng đỡ buồn chán mà.
Vẻ mặt Nguyễn Thập Lục gượng gạo cười cười, chỉ ậm ừ mấy tiếng rồi quay lại ngựa của mình phóng lên ngựa. Anh Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-vong-dao-hoa/235415/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.