Hiện trường hỗn độn như thế, với số nhân lực mấy chục người của thôn này muốn san bằng cảnh đổ nát trước mắt phải mất mấy ngày. Đinh tiểu thư, nàng thật sự sẽ không ở trong đống đổ nát này phải không? Anh Ngọc vừa tìm kiếm vừa tự an ủi mình. Đám tráng niên theo nàng chạy đến, nhìn thấy nàng đứng trên hướng sạt lở mà đi lại, bọn họ cả kinh vội hô lớn:
- Mạnh công tử,trở vào đi. Ở đó nguy hiểm lắm!
Anh Ngọc quay đầu, còn chưa kịp nói gì thì liền cảm giác đất ở dưới chân cứ tụt dần tụt dần, sau đó nàng cả người bị cuốn theo cùng lớp đất đá trôi thẳng xuống thung lũng bên dưới. Đám tráng niên đứng trên này bất lực gào to:
- Mạnh công tử!...
Nguyễn Thập Lục và Diễm Yên cùng đám hộ vệ vừa chạy đến, nghe tiếng gào cũng kinh hãi nhìn theo. Nhưng trước mắt tất cả chỉ còn lại một đống hoang tàn, không còn thấy thân ảnh của nàng đâu nữa.
- --------------------
Dưới thung lũng, Anh Ngọc cố ngoi người ngồi dậy, trườn ra khỏi lớp đất đá phủ quanh mình. Nàng một thân bùn đất nhầy nhụa, khó khăn lắm mới chui ra khỏi được lớp đất đang đè lấp lên thân người mình. Nàng nhìn quanh một lượt. Xung quanh vừa có xác người, vừa có xác ngựa còn có cả một góc những chiếc xe ngựa bị vùi lấp. Nàng hốt hoảng, vội moi trong lớp đất đá, vừa kêu gào thật to:
- Đinh tiểu thư! Nàng có trong đấy không? Nàng có thể trả lời cho ta được không?
Nàng vừa bới vừa kêu gào đến khản cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-vong-dao-hoa/235410/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.