Lộ Tri Nghi chắc chắn Trình Tố có một bí mật mà cô không biết.
Nhưng bây giờ cô chưa muốn hỏi rõ ràng, sợ hãi cũng được, trốn tránh cũng được tất, cô mong bản thân có thể toàn tâm toàn ý thi cử xong rồi mới tiếp nhận mọi chuyện.
“Đợi em thi xong nhé. Ngày 9 đi, ngày 9 em đến tìm anh, tụi mình gặp mặt được không?”
Trình Tố thấy hôm nay Lộ Tri Nghi hơi lạ, anh nghĩ đó là sự đa cảm khi sắp phải xa nhau nên chỉ xoa đầu cô rồi đồng ý:
“Ừ, ngày 9 gặp lại.”
Lộ Tri Nghi cúi đầu, lấy chìa khóa nhà trong túi ra: “Trong mấy ngày sắp tới, anh có thể tưới chậu tường vi trên ban công giúp em được không?”
Trình Tố ừ một tiếng.
Hai người đứng đối diện nhau, im lặng một hồi. Lộ Tri Nghi không còn chút lưu luyến nào nữa bèn kéo vali ra thang máy, Trình Tố dõi theo bóng cô rời đi, có một cảm xúc rất lạ bỗng dâng lên trong lòng anh.
Như thể sau lần chia ly này, họ sẽ không gặp lại nhau nữa.
“Tri Nghi.” Bỗng nhiên anh cất tiếng gọi cô.
Lộ Tri Nghi quay người lại.
Song nhìn nhau mấy giây, Trình Tố chỉ bảo: “Đi đường chầm chậm thôi nhé!”
…
Lộ Tri Nghi trở về nhà mình sau vài tháng.
Giang Ánh Nguyệt vẫn còn nằm trong bệnh viện để an thai nên không về, đây cũng là một chuyện tốt với Lộ Tri Nghi, ít nhất cô không phải tiếp xúc với người mẹ kế này trong hai ngày thi cử.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-vi-nguoc-loi/2450060/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.