Những năm tháng ngọt ngào như mật đó, những đêm đầu hạ trắng sáng vằng vặc đó, những mùa hoa tường vi chưa nở đó.
Đêm tối, đom đóm bay lượn, lấp lánh, lập lòe, ánh sáng đèn đường vàng nhạt, những giọt sương ươn ướt trên cánh hoa tường vi cũng lấp la lấp lánh,tiếng côn trùng lúc xa lúc gần trong vườn hoa trung tâm càng làm chocảnh vật trở nên vô cùng tĩnh mịch. Cuộc sống như cõi mộng, anh cầm cặpsách cho cô, đi bên cạnh cô, nhưng lại chỉ thấy được khuôn mặt nghiêngnghiêng, trắng hồng của cô. Mái tóc dài, đen nhánh che mất khuôn mặt,chỉ để lộ chóp mũi thanh thoát và hàng mi cong dài của cô.
Không chỉ một lần, anh yêu cầu cô buộc tóc lên.
Ít nhất để anh có thể nhìn thấy cả gương mặt cô.
Cô luôn làm như không nghe thấy, chẳng hề lưu tâm. Nhưng khi anh hung hăng muốn tự mình buộc tóc cho cô, cô lại lạnh lùng lườm anh một cái, khiếnanh phải chịu thua.
Thế là, anh đi giật lùi trước mặt cô.
Cơn gió đêm mang trong mình hương hoa tường vi, cuối cùng cũng có thể thấyđược gần hết gương mặt cô. Cô dường như không vui, làn da mát lạnh tựatuyết trắng, đôi mắt đen láy, u sầu như vũng nước sâu thẳm, anh chưatừng nhìn thấy nụ cười thật sự thoải mái nơi cô.
Vườn hoa trung tâm về đêm không có ai khác.
“…
Ánh trăng sáng trắng ôm trọn mặt biển sâu
Anh thẫn thờ ngắm biển, trái tim không biết bay đi đâu
Nghe thấy anh ta đang nói với em
Rằng anh ta thật lòng thích em
Anh không biết nên trốn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-vi-dem-dau-tien/137159/quyen-2-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.