Đêm đã khuya, bữa tiệc chào mừng củaphòng thiết kế cũng kết thúc. Đứng trước cửa nhà hàng, Diệp Anh vẫy taytạm biệt các đồng nghiệp đã chếnh choáng say, chiếc Bentley màu đen dàirộng chầm chậm lượn sát đến bên cô. Khi lái xe mở cửa, một chiếc Porsche màu tím cũng đồng thời lướt đến trước mặt cô.
Cửa kính từ từ hạ xuống.
Người ngồi ghế sau sát cửa sổ là Sâm Minh Mỹ, nụ cười ưu nhã trên môi, vẫytay với cô. Diệp Anh mỉm cười vẫy lại, mắt nhìn theo chiếc xe phóng raxa.
Cửa kính từ từ nâng lên.
Trong chiếc Porsche, Sâm Minh Mỹ che miệng khẽ ngáp, nhắm mắt dựa vào người Việt Xán. Những ngón tayViệt Xán lơ đãng vuốt vai cô, lát sau, anh ngoái đầu, nhìn về sau qualớp kính xe.
Trong màn đêm thoảng hơi sương.
Ánh đèn đường lờ mờ.
Đám người ồn ào đã giải tán hết, trước cửa nhà hàng chỉ còn một thanh niênđứng trực, không thấy người đó đâu nữa. Chiếc Bentley màu đen có lẽ đang trên đường về biệt thự nhà họ Tạ.
Cảnh vật lướt nhanh bên ngoài xe.
Loang loáng như ảo ảnh.
Việt Xán dần dần nhớ lại, những năm tháng thơ ấu ngông cuồng đó, anh từnghằng ngày ngồi chờ trước cổng trường nữ sinh. Đó là ngôi trường nữ sinhcó chế độ quản lý hà khắc và máy móc, vẫn còn tuân thủ những quy định đã bị các trường khác bỏ từ lâu, cho nên số lượng học sinh ít dần, chỉ còn một vài học sinh nên bị các trường khác trong thành phố gọi đùa là đám“tu sĩ”.
…
…
Bởi cô gái học ở trường đó.
Vì thế ngày ngày anh đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-vi-dem-dau-tien/137149/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.