Thân thể Giản Từ hồi phục thật tốt, ngay lập tức khôi phục công tác. Cậu là dựa vào bầu nhiệt huyết, cùng tình yêu lao động mà đi làm lại, bởi vì cậu phát hiện làm cổ đông lớn thứ hai của Bạch Thịnh, số tiền hàng năm được chia hoa hồng còn cao hơn tiền lương chính của cậu gấp mấy chục lần.
"Làm người không thể lười biếng." Cậu nói với Chu Bạch, "Con người một khi lười biếng, sẽ mất đi phương hướng, dẫn đến lầm đường lạc lối. Cho nên em càng không thể thành cái dạng ăn no chờ chết, em muốn quyết chí tự cường, không vì tiền, mà là vì tôn nghiêm."
"Anh đã đặt xong vé máy bay, ngày 20 xuất phát". Chu Bạch cầm ipad đưa tới trước mặt cậu.
Trời xanh, biển xanh, những đám mây lơ lửng giống kẹo bông. Cùng xoài, dừa và hải sản tươi ngon ăn hoài không hết.
"Được rồi, em đột nhiên nhớ ra nhiều năm nay chưa có nghỉ phép".
"Nếu cấp trên không cho em nghỉ, thì tính sao?"
"Vậy thì từ chức thôi." Giản Từ nói, "Làm người, không thể giậm chân tại chỗ trì trệ mà không tiến, phải mở rộng tầm mắt nhìn ra thế giới bên ngoài. Có câu nói rất đúng thế này, nghỉ phép, chính là để công tác tốt hơn."
Chu Bạch tán thành gật đầu.
Vì vậy, bọn họ đến một hòn đảo nhỏ để vượt qua kỉ niệm một năm ngày cưới.
Chu Bạch dự định, tại dưới ánh trăng nơi bãi biển, rượu ngon cùng món ngon làm bạn, hướng Giản Từ cầu hôn.
Bọn họ từ lúc quen nhau, tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tuu/2391246/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.