Đương nhiên phải ở cùng nhau.
Chu Bạch cùng phụ thân anh hết nói cái tiểu khu này lại cái biệt thự kia, cậu không biết là chỗ nào, nên không tỉ mỉ lắng nghe, nói chung Chu Bạch nói cái gì cậu đều mỉm cười gật đầu là được rồi.
Cuối cùng lão gia tử tựa hồ không thoả mãn, ném một câu “Việc kia các con tự xem rồi làm” liền xoay qua chỗ khác không để ý đến bọn họ.
Ra khỏi bệnh viện, Giản Từ hỏi Chu Bạch: “Chúng ta phải ở cùng sao?”
Chu Bạch liếc cậu một cái: “Cậu nói xem?”
“Kia… Vậy thì ở cùng đi.” Giản Từ biết nghe lời phải.
Chu Bạch bình tĩnh mà lái xe, quẹo qua một đường cong, anh điều khiển vô-lăng động tác như nước chảy mây trôi, cổ tay tinh xảo dưới tay áo sơ mi lộ ra. Gò má anh rất dễ nhìn, sống mũi cao thẳng, đường viền rõ ràng, bộ dáng khẽ mím môi cũng lộ ra một loại uy nghiêm, vẫn luôn để ý anh Giản Từ nhìn đến có chút ngốc, quả nhiên nam nhân lái xe rất có mị lực.
“Nhìn cái gì?”
“Không có gì…” Giản Từ phục hồi tinh thần lại, “Cúc tay áo của chúng ta là giống nhau sao? Nhìn qua rất giống.”
Chu Bạch mím môi càng chặt hơn, không trả lời cậu.
Giản Từ biết điều liền không muốn tự chuốc nhục.
Một lát sau, Chu Bạch nói: “Tôi sẽ xây một nhà mới.”
“Hả?” Giản Từ không rõ lắm.
“Tôi nói tôi sẽ xây một ngôi nhà mới nữa, sẽ không để cậu ở nhà mà vợ trước của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tuu/2391154/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.