Xe ngựa chạy lộc cộc một mình trong đêm, băng qua lớp sương mù dày đặc của mấy con hẻm liền dừng lại tại một cửa phủ, bên trên có treo một tấm hoành khắc bốn chữ "Nguyệt Thưởng Hải Hoa".
Tố y nữ tử từ trên xe bước xuống, theo sau là hai nha hoàn mặc y phục trắng cùng một thị vệ đeo bội kiếm.
Tiếng gõ cửa khô khốc vang lên từng nhịp, ngay sau đó là một gia đinh chạy ra mở cửa.
Hắn nhìn bốn người với ánh mắt hồ nghi:
- Các vị là...
- Phiền ngươi đi nói với tướng quân Âu Dương học sĩ, Trình thiếu phu nhân có việc xin được bái kiến.-Tuệ Nghi nói.
Gia đinh kia cẩn trọng nhìn một vòng xung quanh, sau đó khép cửa đi vào. Tầm một khắc sau thì cùng hai gia đinh nữa ra mở cửa, mời nàng đi vào.
Âu Dương Chiến và Âu Dương Phương đều mang vẻ mặt mỏi mệt ngồi trên ghế chủ thượng, lúc Tuệ Nghi đi vào thì hai người mới miễn cưỡng bày ra một nụ cười khách sáo.
Tuệ Nghi nhìn hai người đều như vậy mới thấy bản thân đúng là phiền phức cỡ nào. Đi từ Ôn thành đến Mặc thành là một đoạn đường mất ba ngày đi liên tục, còn có làm việc với năng suất cao thì mới kịp bắt hết toàn bộ những kẻ gian thương kia mà không để chúng kịp trở tay. Bây giờ lẽ ra là khoảng thời gian hai người này nghỉ ngơi, mà nàng là đi làm phiền như vậy.
Nghĩ như vậy nhưng với hoàn cảnh trước mắt, nàng thực không có nhiều lựa chọn khác đi.
- Nhị Âu Dương công tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tue-nghi/561484/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.