Hội diễn văn nghệ của chúng tôi diễn ra rất suôn sẻ, tiết mục của chúng tôi đạt giải nhì toàn khối. Thời gian trôi mau, dường như chỉ chớp mắt đã đến ngày cá tháng tư. Tôi đi học về, nằm lười trên chiếc giường yêu dấu, suy nghĩ. Dạo gần đây, tôi và Dương Triệt nhờ những buổi tập văn nghệ mà chúng tôi thân nhau hơn, nhưng không hiểu sao, bây giờ, khi bên cạnh cậu ấy, tim tôi... đập rất nhanh. Dường như mỗi khi bên cậu ấy vui đùa , chọc ghẹo , nói chuyện ,...cùng nhau thì lại có một thứ tình cảm lạ kỳ dần len lỏi vào trong lòng tôi. Tôi nghĩ, tôi...thích Dương Triệt mất rồi.
Nếu đã xác định được tình cảm của mình, vậy tiếp theo, tôi phải làm sao đây. À, có lẽ là nên tỏ tình. Nhưng, nói vào lúc nào, ở đâu, hoàn cảnh như thế nào, trực tiếp hay nhắn tin,.... Hằng hà sa số các câu hỏi hiện lên trong đầu tôi .Tôi nhìn lịch, cá tháng tư. Chọn ngày không bằng gặp ngày, thôi thì hôm nay vậy. Mở facebook ra, may thật, cậu ấy đang on. Tôi bắt đầu chat với Dương Triệt
Tôi : Ê
Dương Triệt : ?
Tôi : Tao nói với mày một điều này. Nhưng mà... mày phải hứa với tao, nếu không được thì sau này bọn mình vẫn là bạn tao mới dám nói.
Dương Triệt : Ok. Có gì nói nhanh đi, hồi hộp quá * icon mong chờ *
Tôi : Tao thích mày
Dương Triệt :._.
Tôi nhìn tin nhắn Dương Triệt vừa gửi tới, lòng đã rõ vài phần. Tôi sống rất nội tâm nên có rất ít bạn thân hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu/48280/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.