Tôi hét lên thật to với Dương Triệt : - Cậu có giỏi thì đứng lại mau, con vịt quay kia !!!! ( t/g : Ai không nhớ cái nick name con vịt này của Dương Triệt thì xem lại chap 4 nhoa !!^^ ) - Vịt quay ??? Cái nick name này được đấy, bà không biết là tôi thích ăn vịt quay à Linh Nhi ? Cái nickname này quá là hợp với tôi rồi còn gì, cảm ơn bà nhá!!! - Dương Triệt thản nhiên nói với vẻ mặt đáng đánh đòn Tôi giữ vẻ mặt bên ngoài thật bình tĩnh nhưng trong lòng tôi lúc đó đang gào thét " Tên Dương Triệt đáng ghét, đừng để tôi bắt được cậu, tôi mà bắt được cậu thì cậu chết chắc * bẻ tay grắc grắc * ". Tôi mài mài chân, lao hết tốc lực về phía Dương Triệt. Ai mà biết được cái tên Dương Triệt đang thao thao bất tuyệt về cái nickname kia mà vẫn chú ý đến hành động của tôi. Và thế là .... hắn chạy-_-III . Chúng tôi lại bắt đầu cuộc rượt đuổi mà hầu như ngày nào chúng tôi cũng làm. ( T/g : Chap nào 2 anh chị cũng đuổi nhau, không có trò gì mới hơn à?Dương Triệt & Linh Nhi : * lườm * Thế truyện là con nào viết hả ?T/g : * xách dép chạy *) Dương Triệt chạy đến bên một chiếc ghế đá và cứ chạy vòng vòng quanh chiếc ghế đó khiến tôi không thể nào bắt được cậu ấy. Tôi bỗng nảy ra một ý tưởng, tôi chạy thật nhanh quanh cái ghế làm cậu ấy cũng phải tăng tốc độ để chạy. Sau đó, tôi đột ngột dừng lại và đổi hướng, chạy ngược lại khiến cậu ấy không kịp trở tay. Tuy vậy, tôi chỉ kịp nắm được góc áo của cậu ấy, chưa kịp bắt lấy người thì lại để Dương Triệt đáng ghét chạy thoát. Cậu ta chỉ cách tôi một đoạn, tuy tay không với tới nhưng nếu có cái gì đó dài dài thì vẫn có thể " tẩn " được cậu ta. Tôi nhìn xung quanh sân trường, không có cành cây nào cả mà kể cả có thì cái thời gian tôi đi nhặt cành cây cũng đủ để Dương Triệt cao bay xa chạy rồi. Bỗng, tôi nhìn xuống phía hông của mình. Phải rồi có cái túi hình chú lợn nhỏ mà bố tôi đã tặng cho tôi. Bên trong túi tuy có điện thoại rất cứng nhưng dù sao cái túi cũng làm bằng bông, chắc không gây thương tích gì lớn đâu, chiều dài của cái túi đủ để đánh đến chỗ của Dương Triệt, miệng túi có khóa kéo rất chắc chắn nên đồ bên trong chắc chắn không thể rơi ra được đâu nhỉ,vậy thì dùng cái túi này làm " vũ khí " là tuyệt nhất rồi. Tôi vòng dây đeo qua cổ để cởi cái túi xách ra và bắt đầu dùng nó đánh về phía Dương Triệt. Dương Triệt không nghĩ tôi có vũ khí nên không phòng bị, và dĩ nhiên.... cậu ấy bị ăn trọn cái túi vào mặt. Tôi rút cái túi về, đeo lại lên người rồi quay sang phía Dương Triệt, chưa kịp hả hê thì tôi đã hoảng sợ khi nhìn thấy mặt cậu : - Dư...Dương Tr... Triệt, c..cậu chảy..y m...m...máu mũi kìa !!!!!!! - Tôi hoảng sợ hô lên - Thật á - Dương Triệt đưa tay lên quệt quệt mũi rồi ngửa cổ lên trời - Linh Nhi, đi kiếm giấy cho tôi đi - Kiếm giấy ở đâu bây giờ, mấy phòng học đều đóng cửa hết rồi, giấy trong nhà vệ sinh thì...., chắc cậu cũng không muốn dùng đâu . Mà buổi chiều không có học sinh đến trường nên tôi nghĩ vòi nước trong nhà vệ sinh chắc cũng khóa rồi - Vậy phải làm sao bây giờ, không lẽ lau vào quần áo?- Dương Triệt hỏi lại Tôi nhìn xung quanh và thấy có một cái máy bán nước lạnh ở gần đó. Tôi quay qua nói với Dương Triệt : - Cậu đứng đây chờ tôi một lát, tôi ra đằng kia mua chai nước lạnh cho cậu Sau đó, tôi chạy về phía máy bán nước, mua 2 chai nước lạnh rồi chạy về phía Dương Triệt, mở nắp và đưa chai nước cho cậu ấy : - Này, cậu cầm đi - Tôi nói với Dương Triệt - Ừm Sau một hồi chườm mát, Dương Triệt rốt cuộc cũng ngưng chảy máu mũi. Cậu nói với tôi : - Cầm chai nước rót xuống cho tôi để tôi rửa cái tay Tôi nhìn chai nước Dương Triệt đưa cho tôi, trên đó còn vài vết máu từ tay cậu đọng lại ( vừa nãy Dương Triệt dùng tay lau máu mũi nên trên tay mới dính máu nhé ). Tôi nói với Dương Triệt: - Chúng ta dùng chai nước này được không? - Tôi giơ chai nước trong tay tôi ra ( Linh Nhi mua hai chai nước, mới bóc 1 chai để Dương Triệt lau máu ở trên mũi và chườm mũi thôi nhé ) - Sao lại phải dùng chai nguyên đó? Chai này đủ để tôi rửa tay mà. Bóc chai nguyên đó ra phí lắm - Dương Triệt thắc mắc hỏi - Ừm, bởi vì tôi... tôi sợ máu - HẢ!!!!! Sợ máu sao ? - Dương Triệt nghi hoặc- Vậy được rồi, bóc chai nước đó đi Sau khi cậu ấy rửa tay sạch sẽ xong, chúng tôi vứt hai chai nước vào thùng mà quay trở lại, ngồi lên ghế đá. Dương Triệt quay sang hỏi tôi : - Vừa nãy cậu nói cậu sợ máu, vậy... có thể cho tôi biết lí do được không? - Ừm, được. Tôi bắt đầu kể cho Dương Triệt nghe lí do mà tôi sợ máu ... ........
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]