Chương trước
Chương sau
Mới đó đã đến ngày cô sinh mọi người ở ngoài đều nôn nóng anh thì lo lắng đứng ngồi ko yên cứ nhìn vào phòng sinh mãi thấy cô la hét vì đau làm anh ko thể chịu nổi liền muốn đi vào trong nhưng cô lại ko cho anh ko biết làm như thế nào liền la lên nói cho cô nghe
- - Bà xã cố lên anh chờ em ở ngoài
Cô nghe được thì liền la lên vừa đau vừa mệt sinh con mệt thật nhưng cũng vui vì được làm mẹ ko khỏi vui vẻ nước mắt tuôn ra cố gắng lấy 1 hơi mà sinh đứa con này cô hét lên
- - Aaaaa...
- - Oe....oe...oe...
Bỗng bên ngoài nghe được tiếng đứa trẻ khóc thì 2 bên gia đình đều vui vẻ anh mừng rỡ nước mắt trào ra bên trong cô mệt mỏi cuối cùng cũng ra cô mỉm cười hạnh phúc khi mình làm mẹ được nhìn thấy bảo bối nhỏ chào đời rồi cô cũng từ từ thiếp đi vì mệt mỏi cánh cửa được mở ra anh chạy lại hỏi
- - Bác sĩ vợ tôi cô ấy...
- - Cậu ko cần lo do mệt nên đã thiếp đi còn về đứa trẻ rất khỏe mạnh là con gái xin chúc mừng gia đình
- - Cảm ơn bác sĩ
- - Ko có gì đây trách nhiệm của tôi
Bác sĩ nói xong thì rời đi cô được đưa vào phòng hồi sức đứa bé được nằm cạnh cô anh đi vào nhìn 2 mẹ con cô thì ko khỏi vui vẻ nhìn đứa trẻ mà hạnh phúc tuy đứa bé da vẫn còn nhăn nheo lại còn đỏ nữa nhìn cũng được ko phải là ko đẹp vì khi sinh ra đều sẽ vậy lớn lên sẽ khác tay anh chạm nhẹ vào bé con mềm mềm rất thích 2 bà mẹ đi vào thấy anh nhìn đứa trẻ chỉ chạm nhẹ mà ko dám bế thì mỉm cười rồi mẹ Lãnh lên tiếng
- - Sau con ko bế
- - Đứa trẻ quá nhỏ con sợ bế ko tốt
- - Vậy à hay ko biết bế làm sau
- - Con...
- - Làm cha mà ko biết gì cả đây để tôi chỉ cho anh này bế nhẹ nhàng lên trên tay thôi từ từ mà làm đó thấy chưa
- - Vâng
- - Đây anh bế thử đi
Mẹ Lãnh đưa bé con nhẹ nhàng qua anh, anh bế bé con trên tay thì ko khỏi xúc động anh đi qua đi lại nhìn bé con đang ngủ rồi nhìn qua cô thì nói
- - Rất giống
- - Haha rất giống Y Hạ. Mẹ Hàn
- - Đúng đúng rất giống con bé chả giống anh tý nào. Mẹ Lãnh
- - Chị suôi à dừng nói vậy lỡ lúc nhỏ sinh ra giống mẹ lớn lên giống ba thì sau. Mẹ Hàn
- - Như vậy thì ko được phải giống mẹ nó dừng giống như ba nó mệt lắm. Mẹ Lãnh vừa nói vừa liếc nhìn anh bế bé con trên tay anh thì ko quan tâm 2 mẹ nói gì chỉ quan tâm đến bé con thôi dù giống anh hay cô thì ko quan trọng miễn sau bé con khỏe mạnh là được
1 lúc sau cô cũng tỉnh dậy ánh sáng trong phòng làm cô nheo mắt ko ngừng 1 lúc sau mới thích ứng được anh bế bé con trên tay nhưng ko quên nhìn cô thấy cô tỉnh liền đi lại nhìn cô nói
- - Bà xã
- - Ông xã con...
- - Bé con đang ngủ này
- - Cho em xem con đi
- - Được
Anh đăc bé con xuống bên cạnh cô cẩn thân ko để bé giật mình cô nhìn thấy thì mỉm cười chạm nhẹ vào má nhìn con ngủ ngon thì vui vẻ nước mắt chảy xuống anh nhìn thì cũng ko kém gì liền giúp cô lau nước mắt rồi nói
- - Con rất giống em đó rất đáng yêu
- - Ừm... ông xã anh xem này tay con rất nhỏ rất mềm nữa thích thật
- - Con còn nhỏ tất nhiên là phải vậy rồi
Cả 2 người đều nhìn bé con ngủ ko ngừng luyên thuyên 1 lúc sau bé con khóc thì biết đã đói anh liền đỡ cô dậy cô bế bé con trên tay anh tháo nút áo giúp cô để bé con ti sữa mẹ bé con ti rất ngoan ti xong thì ko còn khóc nữa liền ngủ đi rất ngoan ko nháo cô cưng chiều nhìn con ngủ. 2 mẹ về nhà chuẩn bị đồ ăn cho cô tẩm bổ để có sữa và phục hồi lại có thể
Ở lại trong bệnh viện vài ngày rồi cũng về nhà cô ko thích ở bệnh viện vì rất ngột ngạc và khó chịu nên xin bác sĩ về nhà đến nơi tay cô bế bé con đi lên phòng mọi người làm ở nhà thì vui vẻ vì tiểu thư nhỏ ra đời ai nấy vui vẻ theo trên phòng anh dẹp đồ cho cô rồi dìu cô lại giường nằm đăc bé con trong nôi rồi nhìn bé ngủ bỗng 1 lúc ở dưới nhà đang bàn phải đặt tên cho bé rất sôi nổi cô nghe mà ko khỏi phì cười nên nhìn anh hỏi
- - Ông xã anh đăc tên con đi
- - Em sinh ra khổ cực nên em đăc đi
- - Vậy thì đăc tên là Lãnh Thiên Nghi
- - Được tên rất hay rất đẹp
- - Ở nhá bé sẽ được gọi là tiểu đậu nhỏ nhé nhìn con rất nhỏ lại còn dễ thương nữa
- - Được đậu nhỏ của ba dễ thương nhất
- - Đậu nhỏ con phải mau ăn chóng lớn nhé mẹ chờ con
Thế là cả gia đình 3 người hạnh phúc bên nhau ko quan tâm dưới kia tranh cải nữa đợi cô ngủ thì anh nhẹ nhành đi ra đóng cửa lại rồi đi xuống chuyện tranh chấp đăc tên ko ngừng tranh cải anh thấy vậy thì lên tiếng
- - Mọi người ko cần tranh cải nữa tụi con đăc tên rồi
- - Tên gì nói ba nghe. Ba Lãnh
- - Lãnh Thiên Nghi
- - Ừm... được vậy thì tên đó. Ba Lãnh
- - Thế đi mọi người đừng cải nữa 2 mẹ con cô ấy đang ngủ đấy
- - Được rồi ko cải. Mẹ Lãnh
Vậy là cuộc tranh cải đã kết thúc ai nấy ko ồn ào nữa để cho 2 mẹ con cô nghĩ ngơi còn 2 người mẹ Lãnh và mẹ Hàn vào bếp hầm canh tẩm bổ cho cô hiện bây giờ anh cảm thấy rất hạnh phúc như vậy là đủ anh ko mo g gì nhiều chỉ có thể như vậy là được
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.