Anh vào tắm được 1 lúc thì có người gõ cửa cô đi ra mở cửa thì thấy phục vụ đem thức ăn lên nhưng cô nhớ đâu có gọi đâu phục vụ liền lên tiếng nói
- - Thưa Lãnh phu nhân đây là Lãnh tổng đã gọi ạ
- - À.. vậy anh đem vào đi
- - Vâng
Phụ vụ đẩy thức ăn vào trong sau đó xin phép rồi lui ra ngoài đúng lúc anh tắm xong thì đi ra cô đóng cửa lại rồi quay lại thấy anh chỉ quấn 1 chiếc khăn ngang hong trên gương mặt vẫn còn động lại vài giọt nước cô lấy lại khí thế bình thường như ko có gì mà đi vào anh nhìn thấy đã có thức ăn nên đã lên tiếng nói
- - Em chưa ăn gì nên anh đã gọi cho em rồi đó mau ăn đi ko là nguội
- - Vâng mà anh ko ăn sao
Cô nhìn anh hỏi lúc này gương mặt anh đã có biểu hiện gian tà rồi đáp lại cô
- - Anh ko đói nếu đói sẽ kêu 1 phần nữa em mau ăn đi
- - Ồ....
Cô vẫn ngây thơ ko biết gì cô đi lại ngồi ăn thì anh cứ nhìn chằm cô khiến cô khó chịu mà lên tiếng
- - Anh đừng có nhìn em như vậy làm sao mà em ăn được chứ
- - Em ăn là việc của em anh nhìn là chuyện của anh mau ăn đi
Cô măc kệ anh ko quan tâm mà cứ việc ăn thực chất cô biết tối hôm nay sẽ có 1 cuộc yêu nên biết ẩn ý của anh nên cô ăn rất thanh thản ăn từ từ chậm rãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-tu-lan-dau-tien/938983/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.