Cô ngủ đến chiều mới dậy người uể oải ngồi dậy gương mặt thì mơ mơ màng màng như chưa tỉnh tay thì mò kiếm điện thoại thì chợt nhớ ra điện thoại nằm trong túi xách để ở ngoài cô ngồi dậy vào rửa mặt cho tỉnh lại chỉnh chu trang phục rồi mở cửa ra ngoài thì ko thấy anh đâu chắc là đi họp hay găp đối tác ko chừng cô lại sofa ngồi lấy điện trong túi xách ra mở lên 1 dọc tin nhắn là bạn cô nhắn nhìn mà muốn nhức đầu chắc là quạo lắm khi ko trả lời cô xem xong thì nhắn lại 1 chữ
- - Ok
Sau đó thì tắt điện thoại rồi cầm túi xách lên mở cửa xuống công ty lái xe về nhà trên đường hiu hiu mát mẻ gió thổi rì rào ngắm cây ngắm cảnh thì cũng tới nhà cô lên phòng tắm rửa rồi đi ăn với mấy đứa bạn còn anh thì chắc găp đối tác bàn công việc cũng ăn rồi nên cô chỉ nhắn cho anh
- - Nam, tối nay em đi ăn với Tiểu Khiết với Đan Hy anh bàn công việc xong thì nhớ ăn đấy đừng bỏ bữa
Nhắn xong cô ném điện thoại qua 1 bên rồi đi tắm cô ngăm mình trong dòng nước nóng để thư giãn tinh thần thoải mái hơn rồi cô sửa soạn xong hết thì xuống nhà nói với quản gia
- - Bác ơi tối nay khỏi dọn cơm con và anh ấy ăn ở ngoài rồi nếu nấu rồi thì cứ việc ăn đi ạ
- - Được thưa cô
- - Vậy con đi trước đây
Nói rồi cô lên xe lái đi ra đường bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-tu-lan-dau-tien/938970/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.