Đêm xuống cô nằm trong phòng còn anh thì qua thư phòng giải quyết công việc cô cứ suy nghĩ ai là người đứng phía sau chỉ bảo cô ta làm suy nghĩ ko nghĩ ra được ai ngồi trên giường bờ phờ ko biết anh vào từ lúc nào anh lại gần ôm cô thì cô giật mình nhìn anh anh nhìn cô mỉm cười lên tiếng
- - Sau ko ngủ ngồi nghỉ gì mà ko biết anh vào phòng sau
- - Em đang nghĩ 1 số chuyện thôi
- - Chuyện gì nói anh nghe được ko
- - Thì chuyện cô ta ra tay với công ty anh mà em nghĩ đi nghĩ lại ko biết ai là người phía sau cô ta
- - Em đừng lo anh cho người điều tra ra rồi rất nhanh sẽ có kết quả
- - Ừm..
- - Được rồi mau ngủ thôi
Cả 2 ôm nhau ngủ nhưng cô nám xuống mà ko ngủ được hay là do 1 ngày nay cô ngủ quá nhiều hay là chuyện đó khiến cô ko thể ngủ được anh ôm cô vuốt ve lưng cô 1 hồi thì anh cũng ngủ cô nhìn anh thì ko khỏi mỉm cười chắc là do công việc nên anh đã ngủ say như vậy rồi còn cô ko thể ngủ được chuyện đó vẫn quanh quẩn trong đầu cô mãi ko chịu được liền nhích người ra khỏi anh từ từ bước xuống giường dù vẫn còn đau nhưng đã đỡ hơn bữa sáng cô lấy điện thoại từ từ đi ra ban công ở đó có bàn ghế cô lại đó ngồi nhìn lên trời hôm nay thật đẹp bầu trời trong sáng những vì sao chiếu lấp lánh gió thổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-tu-lan-dau-tien/938928/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.