Sau khi tan họp anh về văn phòng gọi điện cho cô lúc nãy ko nói rõ ràng nên bây giờ có thể nói rồi phải nói ko ngày nào mà ko nhớ đến cô đêm ngủ ko có cô bên cạnh cảm thấy trống trải ko thể ngủ được từng giây từng phút đều nhớ đến cô nếu công ty ko có dự án lớn thì chắc chắn anh sẽ bay qua đó để ôm hôn cô để thể hiện nỗi nhớ trong lòng anh cầm điện thoại lên anh điện cho cô ở bên cô vừa chụp xong bây giờ thì nghĩ ngơi nên cũng nghe điện thoại anh vừa mở máy dã nghe giọng anh nũng nịu rồi khiến cô ko khỏi bật cười đúng là trẻ con mà
- - *Alo bảo bối anh nhớ em quá*
- - *Em cũng nhớ anh nữa*
- -* Vậy em mau mau làm xong công việc thì về với anh đi anh nhớ em quá rồi*
- - Cũng muốn lắm nhưng chưa thể anh ráng chờ đi về nước em sẽ bù cho anh
- - *Được em nói đó ko được nuốt lời*
- -* Được em sẽ nuốt lời*
- -* Dù nuốt hay ko tới lúc em về anh sẽ ko cho em xuống giường phải bắt em nằm trên giường lun*
- -* Chưa gì hết mà đã đe dọa em rồi thôi thì ở lại chơi vài ngày nữa rồi về*
- -* Em dám sau bảo bối nở lòng nào đối xử với anh như vậy chứ*
- -* Giỡn với anh thôi được rồi em cúp máy đây nhớ ăn uống đầy đủ ko có ở cùng anh thì ko được nỗi giận với nhân viên đâu đó*
- -*
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-tu-lan-dau-tien/938907/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.