- - Quản gia bác cho người làm nghĩ sớm đi với lại ngày mai ko cần đến để lại cho họ nghĩ 1 ngày bác cũng vậy luôn
- - Ơ thiếu gia tôi cũng được nghỉ sao
- - Đúng vậy cho bác nghĩ 1 ngày
- - Được tôi sẽ báo lại cho họ biết ko phiền thiếu gia nữa
- - Vậy bác nghĩ ngơi sớm đi
- - Thiếu gia cũng vậy
Anh đi lên thẳng lên lầu vào phòng anh đăt cô xuống giường những lời nảy anh nói với quản gia cô biết rất rõ thế nào đêm nay sẽ ko qua khỏi tên sói xám này
cô bắt đầu lùi lại còn anh thì cởi áo khoác ra rồi cởi 2 nút áo để lộ ra vòm ngực săn chắc anh gian manh từ từ quỳ gối xuống xuống giường bắt đầu kéo chân cô lại cô la lên
- - Anh... anh.... ko.. được làm bậy đâu đó tôi la lên bây giờ
- - Em nghĩ mình vào hàng cọp rồi thì con cọp sẽ làm gì với con mồi con nữa dù em la đến thế nào ko ai dám bước vào đây đâu
- - Anh.. anh ko được lại gần tôi mau thả tôi ra tôi ko muốn hic...hic
- - Ngoan ko khóc anh thương em khóc anh rất xót
- - Vậy anh thả tôi ra đi mà
- - Điều này thì ko thể
- - Anh... aaa.. bỏ tay anh ra.... khỏi chân tôi
- - Đúng là em ốm đi rất nhiều từ nay về sau anh sẽ bồi bổ cho em
- - Ko cần.. thả tôi ra
- - Ko cần cũng phải cần
Anh nói rồi sau đó bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-tu-lan-dau-tien/938884/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.