Ngày hôm sau, Tô Nhất cùng Chung Quốc đi khám.
Để chắc chắn, trước giờ hẹn, cô còn đổi sang một bệnh viện khác. Cả một buổi sáng, cô đi theo cậu từ phòng kiểm tra này sang phòng nghiệm nọ, khi kết thúc vừa đúng mười hai giờ. Kết quả kiểm tra phải một ngày sau mới có, cậu thản nhiên đưa giấy hẹn cho cô, nói: “Kết quả này là em cần, đến lúc đó em tự đi lấy nhé.”
Nắm trong tay tờ giấy hẹn mỏng dính, Tô Nhất lại có một cảm giác nặng đến cả ngàn cân. Ngày cả khi kết quả chưa có, cô đã có thể khẳng định nó sẽ không như mình mong muốn. Bất chợt Chung Quốc có điện thoại, cậu lánh ra chỗ khác nghe. Cô tinh ý phát hiện cậu đã đổi điện thoại mới. Chung Quốc nói chuyện vài câu đã dập máy, rồi cậu bước đến nói với cô: “Kiểm tra xong rồi, nếu không còn chuyện gì thì anh đi trước đây.”
Tô Nhất đoán cuộc gọi vừa rồi chính là “thánh chỉ triệu tập” của cô gái kia, liền căm hận nói: “Chung Quốc, vừa khéo là giờ ăn trưa, em từ Thành Đô xa xôi chạy đến Bắc Kinh, cho dù là bạn bình thường, anh cũng nên mời em đi ăn một bữa chứ?”
Cậu cười gượng, nói: “Tô Nhất, thật sự xin lỗi, trưa nay anh thật sự có việc, hay là để hôm khác nhé.”
“Nói dối! Chung Quốc, anh có thể nói câu nào thực lòng hơn không?”
Cậu im lặng giây lát. “Được rồi, thế thì có sao nói vậy. Tô Nhất, nếu chúng ta đã không thể tiếp tục, anh không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-thanh-nam-tro-tan/2892235/chuong-14-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.