Lần thứ hai, mẹ Chung Quốc đứng trên ban công nhìn thấy chiếc ô tô màu đỏ đưa Tô Nhất về nhà, từ trên xe bước xuống còn có cả mẹ của Tô Nhất. Chân trái của bà Tô được băng kín, bà được con gái và một chàng trai dìu, khập khà khập khiễng bước lên nhà. Bà Chung vội vàng chạy ra thang máy đón, lo lắng hỏi: “Ơ, chuyện này là thế nào?”
Tô Nhất đáp: “Cô Uông ạ, mẹ cháu không cẩn thận đánh rơi con dao vào mu bàn chân. Phải khâu tám mũi.”
“Trời đất, sao lại bất cẩn thế! Không nghiêm trọng chứ? Mà chị đi thăm Tô Nhất sao lại loay hoay với dao thớt làm gì chứ? Trong trường bọn trẻ còn có chỗ cho chị xuống bếp sao?”
Bà Tô thở ngắn than dài, nói: “Ở nhà mà bạn nó thuê có bếp nên tôi muốn làm vài món cho nó ăn, kết quả... Nửa đời người cầm dao nấu bếp, bị dao cắt vào ngón tay không biết bao nhiêu lần, không ngờ còn có ngày bị cắt cả vào chân. May mà có bạn của Tô Nhất lái xe đưa tôi về nếu không chẳng biết sẽ ra sao nữa. Trình Thực, đây là cô Uông.”
Trình Thực lễ phép chào: “Lần trước đến cháu đã gặp rồi. Chào cô Uông ạ.”
“Phải rồi, lần trước cháu và bạn gái cùng đến, lần này con bé không đến à?”
Trình Thực ngẩn người một lúc mới phản ứng lại được, ấp úng nói: “Lần này đưa cô Tô về nhà gấp nên cháu không gọi thêm người ạ.”
Bà Tô nghe xong, trong mắt lóe lên một tia nghi hoặc, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-thanh-nam-tro-tan/2892186/chuong-12-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.