🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lúc Tô Nhất tỉnh lại, trong phòng đã không còn bệnh nhân nào ngoài cô. Trình Thực ngồi bên cạnh, khoanh hai tay trước ngực, đầu cúi thấp, hình như đang ngủ. Cô khẽ cử động, cậu lập tức ngẩng đầu lên, đôi mắt vô cùng tỉnh táo nhìn chăm chăm vào cô, hỏi: “Dậy rồi à?”



Cô dụi dụi đôi mắt mơ màng, hỏi: “Mấy giờ rồi? Vẫn chưa truyền xong sao?”



“Hơn một giờ rồi, thuốc truyền xong lâu rồi nhưng cậu cứ ngủ suốt, mình cũng không muốn gọi cậu dậy. Hay là đêm nay cứ ngủ ở đây đi, bây giờ mà về trường sẽ bị mắng đấy.”



Tô Nhất tỉnh dậy vì cảm thấy khó chịu khi đến ngày đèn đỏ. Cô muốn thay băng vệ sinh dành cho ban đêm nhưng chợt nhớ ra quên không mang theo giờ không biết phải kiếm đâu ra. Nghe một hồi không ra cách giải quyết, cô liền trèo xuống giường, đòi về kí túc bằng được. Vừa chôn chân xuống đất, cô cảm nhận được tình hình còn tệ hơn trong tưởng tượng nữa. Vô thức cúi đầu nhìn, trên chiếc ga trải giường trắng tinh có một vết bẩn màu đỏ thẫm. Cô hốt hoảng khẽ kêu lên rồi lập tức che miệng, liếc nhìn Trình Thực. Ánh mắt cậu cũng đưa từ chiếc ga giường sang phía cô. Hai ánh mắt vừa chạm nhau lập tức chuyển hướng, mặt cô đỏ ửng lên, xấu hổ đến nỗi chỉ muốn tìm một cái hố để chui xuống trốn.



Tệ hơn là Tô Nhất có thể cảm nhận rõ ràng dòng chất lỏng nóng ấm đang chảy xuống chân mình. Kinh khủng nhất là cô còn đang mặc một chiếc váy trắng.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-thanh-nam-tro-tan/2892176/chuong-12-2.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tương Tư Thành Nắm Tro Tàn
Chương 12-2: Khoảng cách xa nhất thế giới (2)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.