Thời gian đó, trường phát cho mỗi sinh viên một cái cặp nhiệt độ đo thân nhiệt mỗi buổi sáng và tối là công việc không thể thiếu. Dữ liệu về nhiệt độ của sinh viên được cán bộ các lớp thu thập lại rồi nộp lên khoa. Nếu phát hiện sinh viên nào có thân nhiệt vượt quá 38 độ, sẽ lập tức đưa đi bệnh viện kiểm tra hoặc cách li.
Càng sợ điều gì thì điều đó càng nhanh đến. Khoa Sinh vật của trường có một sinh viên nữ sốt cao, ho khan liên tục, bị nghi ngờ mắc bệnh nên được chuyển tới bệnh viện. Nghe nói trước đó, cô gái này đã xin phép khoa ra khỏi trường một tiếng. Điều đó nghĩa là khả năng cô ta bị lây nhiễm khi ngoài trường là rất cao.
Xuất hiện một trường hợp bị nghi ngờ, trường lập tức tiến hành niêm phong.
Sinh viên không được ra khỏi trường, thậm chí còn không được chạy qua chạy lại giữa các kí túc xá trong trường. Những người ở cùng cô gái kia nhất loạt đều bị cách li, mấy cô sinh viên sợ đến phát khóc. Khi căn bệnh khủng khiếp không còn chỉ là lời đồn đại mà đã cận kề bên mình, sao họ có thể không sợ hãi không khóc chứ?
Rất nhiều sinh viên người Thành Đô đều sợ hãi, viện đủ lí do để được về nhà. Đường Thi Vận cũng về, bố mẹ cô đeo khẩu trang, mượn xe của đơn vị, đích thân đến trường đón cô. Căn phòng của cô gái bị nghi nhiễm bệnh nằm ngay phía trên phòng Tô Nhất. Dĩ nhiên, đó là một khoảng cách không an toàn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-thanh-nam-tro-tan/2892088/chuong-7-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.