🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tô Nhất và Chung Quốc từ nhỏ đã quen nhau, cũng coi như là thanh mai trúc mã nhưng lại chẳng bao giờ hòa thuận. Ngược lại, hai đứa rất hay đánh nhau, đúng là một cặp oan gia.

1

Lần đầu tiên Tô Nhất biết đến hai từ “oan gia” là khi cô mới khoảng năm tuổi, nghe cô Uông ở nhà bên cạnh nói.

Cô Uông bà mẹ của Chung Quốc. Mỗi lần Tô Nhất và Chung Quốc ở dưới sân cãi nhau đến gà bay chó chạy, cô ấy lại vừa cười vừa mắng yêu một câu:

“Hai đứa này, cứ ở gần là lại cãi nhau, thật đúng là một cặp “oan gia”.”

Có người ngồi bên cạnh hóng chuyện lại chêm vào: “Yêu nhau lắm cắn nhau đau đấy mà.”

Hồi ấy, Tô Nhất còn nhỏ, không hiểu câu đó nghĩa là gì, chỉ biết có một chữ “oan”, theo những gì nghe được trên phim truyền hình mà hiểu nghĩa là thù oán, kẻ thù.

Cái đầu non nớt của cô khẳng định: Đúng thế, Chung Quốc chính là kẻ thù của mình.

Chung Quốc bằng tuổi cô nhưng lại được những đứa trẻ trong khu coi như “thần thánh”, bởi vì tên của cậu ta thường được nhắc đến trên ti vi, lúc nào cũng thấy có tin tức về “Chung Quốc” (*). Cứ nghĩ còn nhỏ tuổi mà đã làm được rất nhiều việc lớn, bọn trẻ lúc nào cũng xem cậu ta như một vị anh hùng.

(*) Trong tiếng Trung, “Chung Quốc” đồng âm với “Trung Quốc”.

Chỉ có Tô Nhất biết hai chữ “Chung Quốc” này chẳng thể là “Trung Quốc”, bởi vì cô đã từng hỏi bố. “Bố, trên ti vi nói Trường Thành là công trình kiến

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-thanh-nam-tro-tan/109612/chuong-1-1.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tương Tư Thành Nắm Tro Tàn
Chương 1-1: Oan gia (1)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.