"Mình nghĩ kĩ rồi..."
"Chia, chia tay là điều tốt nhất."
Tình yêu của Hồ Vân Thư như con đường một chiều thẳng tắp và dài vô cùng, đích đến là Lâm Vân Thiên.
Không thể quay về nơi bắt đầu, chỉ có thể ngừng lại ở một chặng nào đó tiếp thêm động lực để có thể đi tiếp.
Chia….tay?
Chia tay!
Cậu muốn kết thúc...?
Lâm Vân Thiên đứng như trời trồng, khóe miệng vừa mới cong lên không được bao lâu đã trượt xuống.
Anh nhìn vào người yêu không chớp lấy một cái.
Đến khi đôi mắt cay xè nhòe đi mới như bị ác mộng làm bừng tỉnh.
Anh lóng ngóng, bước chân vội vàng: "Vân Thư... Nghe mình nói đã. Chuyện, không phải như cậu nghĩ...".
Nhìn vẻ mặt trịnh trọng và thương cảm, quyết tâm muốn buông bỏ của Hồ Vân Thư, Lâm Vân Thiên chỉ có thể khô khan nói lắp.
Gió lạnh đầu xuân thổi qua, không khí cũng bị giáng xuống vài độ. Dù mùa xuân đang cận kể, nhưng trong lòng của hai người chẳng khác nào mùa đông giá rét là mấy.
Cậu ngước nhìn anh, người vừa là mối tình đầu vừa là tia nắng của mình, cảm thấy vô cùng mệt mỏi.
Lần nào cũng vậy, là cậu đuổi theo tia sáng ấy.
Chạy mãi cũng mệt, cậu muốn nghỉ ngơi.
"Mình biết cậu muốn nói gì." Cậu nhìn thẳng vào bạn trai.
"Nhưng mình không dám mạo hiểm." Lâm Vân Thiên mà cậu biết, là người không thích bị ràng buộc bởi giới tính.
Tình cảm anh dành cho cậu chỉ là nhất thời thương xót, rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-thanh-benh-khong-the-chua/3647049/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.