"Vân Thiên, mình muốn ăn bing su."
Lâm Vân Thiên rất thích nghe Hồ Vân Thư gọi tên mình, mỗi lần cậu gọi ngọt ngào như vậy, lòng anh lại rung động.
Cách cậu thể hiện tình yêu hệt như một chú mèo nhỏ, muốn nắm tay thì kéo kéo vạt áo của anh, lúc ôm nhau cậu luôn dùng cả cơ thể để ôm, dụi dụi gương mặt vào lòng anh, khi anh xoa đầu, xoa cổ, cậu sẽ híp mắt hưởng thụ.
Anh gọi đồ uống, gọi một bát bingsu size lớn nhất với đầy đủ trái cây phủ đầy kem sữa. Món này hiếm bán ở nơi anh và cậu đang ở, không thể mua về cũng không thể đặt qua app.
Có một lần Hồ Vân Thư thèm ăn, nhưng vì lịch học của cả hai không khớp, Lâm Vân Thiên từ chối không đi. Trần Vi Vũ nghe cậu kể cũng thèm, thế là hai bé Omega mới phân hóa không bao lâu đã ung dung nắm tay chạy đi chơi. Chuyện cũng không có gì đáng nói nếu cả hai không lạc đường, vì không muốn người nhà mắng và lo lắng nên gọi cho anh cầu cứu.
Hình như khi đó, anh đã lớn tiếng với cậu một lần, giận cậu suốt ba ngày liền. Cậu vốn định xin lỗi anh nhưng thấy anh đi cùng cô gái khác, lời đến bên môi lại mắc nghẹn, cuối cùng cũng chôn sâu vào dĩ vãng.
Biết một ngày nào đó anh cũng sẽ có người yêu, là một nữ Alpha thật cá tính hay một nam Alpha thật ngầu.
Dù là ai, người yêu của anh sẽ không bao giờ đến lượt cậu.
Cậu đã cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-thanh-benh-khong-the-chua/3575641/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.