Trên nền cát tối tăm, hai bóng người mệt nhọc nằm sõng soài ngước nhìn lên bầu trời chán ngắt xám xịt một mảnh.
-Ý của đệ là, bên dưới chỗ cát dị dạng ấy tồn tại một đoạn sông ngầm bất ổn, chỉ cần một tác động đủ lớn liền gây nên hiện tượng cát lún sao. Mà sao đệ lại nhìn ra vùng cát đó?
Kim Đắc quay đầu sang nói với Duệ Tuân đang nặng nề thở dốc.
-Điều huynh nói gần như là chính xác. Còn việc phát hiện ra nó thì khá đơn giản, đệ để ý thấy nơi đó có một mảnh xác ma thú bị vùng cát đó tác động khiến cho thứ ấy dịch chuyển từng chút một theo một quỹ đạo hình vòng cung. Đơn giản chỉ có vậy mà thôi.
Kiếm Thủy Môn bao đời lăn lộn trong màn sương đen cũng đủ để biết những nguy cơ cùng những hiện tượng kì dị trong màn sương đen tối này. Khối kiến thức khổng lồ trong đầu hắn là sự đánh đổi bằng cả xương máu, lớn hơn nữa là cả mạng sống của những vị tiền bối đi trước để lại cho thế hệ phía sau. Chỉ chút xíu nữa thôi, Duệ Tuân liền ôm một đầu tri thức ấy về miền xa xôi cùng họ rồi.
Kim Đắc nghe Duệ Tuân nói liền thở dài cảm khái:
-Tuy kinh nghiệm chiến đấu của đệ ít, được cái khả năng quan sát cùng hiểu biết đúng thật không phải dạng vừa. Chỉ là sau này đừng hành động ngu ngốc như ban nãy nữa, ta là đội trưởng tự nhiên sẽ có những tính toán chu toàn nhất cho toàn đội, có đôi khi sẽ không thể hoàn hảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-tan/461071/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.