Trên tay Mạc đại sư hiện ra một tấm phù, Hồ tiên tử thấy thế liền vội đưa tay ngăn lại nói:
-Huynh dùng Bạo phù là Duệ Tuân chết mất!
-Nếu không dùng thì đệ ấy cũng chết!
Mạc đại sư vừa nói xong thì một đường kiếm mang lam sắc đột nhiên từ trong đống độc hạt sáng bừng lên. Thấp thoáng một hư ảnh lam long mờ ảo cuộn trào trong đó. Một bóng người từ trong đó phi thẳng ra ngoài, kiếm đi trước, người như nước theo sau. Trên mũi kiếm đâm thẳng xuống đất, găm con Hắc Vĩ Độc Hạt địa giai đang ngọ nguậy rãy chết ghim chặt xuống nền cát. Thanh kiếm vừa chạm đất liền vỡ vụn, Duệ Tuân thân khụy trên độc hạt thở hồng hộc, giáp mũ bị chi chít những vết lõm do giáp vĩ đâm xuyên. Hắn thở nặng nhọc ngẩng đầu nhìn mọi người nói:
-Mau chạy!
Ba người thấy Duệ Tuân an toàn thoát ra liền cười lớn rồi mau chóng di chuyển, Duệ Tuân cũng theo đó mà chạy theo. Vừa chạy lên đồi cát, nhìn lại phía sau vẫn là bao la Hắc Vĩ Độc Hạt đuổi theo, nhìn về cứ điểm đổ nát, dưới màn sương đen tối, một nơi trong đó bụi mù một mảng vang lên từng tiếng kim loại va chạm mãnh liệt. Dưới không gian mù mịt ấy không thể đoán định tình hình bên trong.
-Mọi người đi trước, đệ trở lại tiếp ứng đội trưởng.
Trên tay Duệ Tuân hiện ra Thủy Kiếm, hắn quay đầu nói với ba người.
-Duệ Tuân! Không được hành động cảm tính, tự đội trưởng có tính toán của mình.
Hứa Niên mau chóng chặn lời.
Hồ tiên tử cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-tan/461069/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.