Đôi mắt của ba người chăm chú nhìn vào thân kim giác đang nằm im lìm trên nền đá, dẫu cho vẫn còn cát đọng lại trên đó nhưng cũng dễ dàng nhận ra dấu tích của một cuộc chiến khốc liệt đã từng diễn ra ở nơi này. Cả bộ khải giáp giờ đây đã chẳng còn nguyên vẹn, vết tích bị ăn mòn cùng va đập mạnh in hằn trên đó. Mũ giáp bị mất đi một mảng lớn, khiến lộ ra cái cổ vẫn còn vương đầy máu, bên trên là một vết cắn lộ ra bốn điểm máu đã thâm đen lại. Mạc đại sư mím môi, vô thức rút ra thanh đoản đao của mình ngưng trọng nói:
-Người kia chết bởi độc xà xâm thể, hai người nhìn cái cổ đã thâm đen của vị tiền bối ấy xem, ta tin chắc cả thân thể của người đó cũng đã bị như vậy. Phán đoán lúc nãy của chúng ta có vẻ đã đúng, lần tập kích này không chỉ có Hắc Vĩ Độc Hạt.
-Dù cho là vậy, nhưng một con ma thú có thể tạo ra thương tổn khủng khiếp thế kia cho một cường giả Thiên cảnh, thì sức mạnh của nó phải kinh khủng đến nhường nào?
Hồ tiên tử lo lắng run run giọng nói.
-Ma thú vốn hiếu sát, ma xà cũng là như vậy, một con ma xà Thiên giai cộng thêm độc tố nơi thân thể, quấn giết cường giả Thiên cảnh vốn là chuyện bình thường. Chỉ là hoang mạc này từ trước tới nay không phát hiện bất kỳ ma xà cao giai nào tồn tại, khoan chưa nói đến sự gay gắt về lãnh địa của đám Hắc Vĩ Độc Hạt, màn sương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-tan/461067/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.