Dì Dương yên lặng vén sợi tóc mai đang che qua mắt con trai, Vấn Thiên thấy vậy cũng lặng im chẳng biết nói gì, hắn giúp dì Dương chỉnh lại quần áo cho Hồ Thiên Thương rồi đi ra giếng lấy nước lau mặt cho huynh ấy. Vấn Thiên đang rất mệt mỏi, nhưng hắn không thể biểu hiện nó ra trước mặt dì Dương được. Hắn vừa làm vừa cố cười cho tự nhiên nhất có thể.
Dì Dương vuốt ve khuôn mặt con trai, đôi mắt đỏ sọng kia chứng kiến cảnh tượng vừa nãy đã mấy năm trời, nhưng mỗi lần nó đến là mỗi lần lòng người mẹ ấy lại quặn thắt. Dì Dương vắt kiệt tấm khăn mà Vấn Thiên vừa mang tới, nhẹ nhàng mà âu yếm lau đi những giọt mồ hôi vương đầy trên mặt con trai. Thị cẩn thận làm từng tí một, Vấn Thiên lại im lặng đứng nhìn, hắn vừa nghĩ đến lời nói của dì lúc nãy, hắn chợt chẳng biết làm sao.
Lau xong cho con trai, dì Dương liền cho lại chiếc khăn vào trong chậu nước rồi cầm lên.
-Tiểu Thiên! Ra đây với dì.
Dì Dương nói xong liền đi ra khỏi cửa, Vấn Thiên mặt hơi biến sắc cũng lục tục theo sau. Dì Dương đi ra giếng nước, đổ cái thau nước kia đi, lại lấy thau nước mới, giũ cái khăn rồi vắt kiệt nó. Dì cầm khăn lên cẩn thận lau qua khuôn mặt cũng đang đầy mồ hôi của Vấn Thiên. Đôi mắt ấy vẫn đỏ sọng, vẫn dịu dàng mà âu yếm nhìn đứa bé cao hơn mình một chút này.
Vấn Thiên hơi xúc động, mắt hắn chợt rưng rưng, hắn nhẹ nhàng cảm nhận từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-tan/461046/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.