Ánh tịch dương dần khuất sau dãy Liên Sơn, bóng tối chơi vơi nhẹ buông lơi giữa khung trời thanh vắng. Cái cảm giác lạnh lẽo cùng hôn ám lại sắp buông xuống cái Xuân Hoa giáp nghèo đói này.
Trên sơn đạo gập ghềnh toàn sỏi đá, có tiếng người vang động cả một khu, mấy đứa trẻ mục đồng dựa vào chút ánh sáng yếu ớt còn vương lại đang chật vật lùa đám trâu men theo sơn đạo để về nhà. Đột nhiên một con trâu khựng lại, nó “phì phì” vài tiếng rồi chợt quay đầu chạy thẳng lên núi. Đứa trẻ đi cuối đoàn giật mình tái mét mặt nhưng vẫn kịp né tránh, rồi nó toan đuổi theo để lùa lại con trâu ấy, nếu để lạc mất thì tai hoạ sẽ giáng xuống gia đình chúng.
-Về.
Một tiếng quát chợt vang. Trong tầm mắt của bọn trẻ, con trâu lúc nãy bỏ đàn đang từ từ đi xuống, trên lưng có một bóng người đang lắc lư theo từng bước chân nặng nề của nó.
-A! Sẹo ca ca.
Bọn trẻ đồng thanh reo hò, cái bóng người đó hoá ra lại là lão đại của bọn chúng. Thiếu niên nhẹ nhàng nhảy xuống, cười một cái hắn lấy cái bọc trên lưng rồi ném về phía bọn trẻ. Đứa trẻ lớn nhất trong đám nhảy lên bắt lấy cái bọc, nó hớn hở hỏi thiếu niên :
-Hôm nay huynh xuống dưới trấn à?
-Ừ! Ta xuống đấy để lấy tiền lương tháng này, tiện thể mua thêm ít đồ, sắp đi xa cũng phải chuẩn bị thêm một số thứ. Tiện thể mua cho mấy đứa chút quà.
-Huynh...sắp đi khỏi đây thật sao?
Đứa trẻ nhìn vào khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-tan/460982/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.