Bóng đen kia dưới màn mưa quả thật dị hợm, cảm giác như bóng đen ấy cùng với màn mưa vốn là một, không nhìn kĩ không thể nhận ra khác biệt.
Hứa Niên bị Vấn Thiên bỏ xa một đoạn, không phải bởi hắn không thể đuổi, mà ở cái Đế Đô này, không ai được dùng pháp lực loạn phóng.
Luật ấy là của Tiên Điện.
Người hiểu chuyện đều biết Tiên Điện coi trọng Đế Đô ra sao, thực ra nó vốn chẳng vì cái gì nghiêm trọng, đơn giản chỉ là mặt mũi, cũng là cảnh cáo với hoàng triều.
Bởi lẽ đó, Hứa Niên mới không dám phi hành mà đuổi theo bóng đen.
Nhưng càng là như thế, Hứa Niên lại càng có điều kinh nghi. Bóng đen kia hoàn toàn không có dao động pháp lực, quỷ dị như vậy sao có thể. Nếu thật là Thủy Độn Pháp chứ danh của Kiếm Thủy Môn, vậy thì quá khủng khiếp rồi.
Vấn Thiên dị động, linh hoạt mà lao ra khỏi Đế Đô.
Nếu thoáng nhìn qua, quả thực tưởng như Vấn Thiên không bị màn mưa kia xối xả. Bất quá, đó chỉ là chút tiểu xảo mà thôi.
Ám Dạ Hành Giả là những kẻ chuyên dùng tiểu xảo.
Vấn Thiên là một cái Ám Dạ Hành Giả.
Tuy vậy, cũng không thể phủ nhận, bộ pháp của Vấn Thiên thật sự cao minh. Bao đời Linh Kiếm Tông chăm chút mà cải tiến, không cao minh không được.
Vấn Thiên lao nhanh như một đạo tàn ảnh, linh thức vẫn mở quan sát nhất cử nhất động của Hứa Niên. Hắn biết Đế Đô có quy củ nên mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-tan/2047327/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.