Năm đó, khi Dạ Vũ Ly còn ở lại dưỡng bệnh, một sự kiện lớn không kém đã xảy ra...
Vào một đêm trăng sáng, Dạ Vũ Ly đang ngồi đọc sách trong thư phòng bỗng nghe một tiếng " tõm", nàng lấy làm lạ ra vườn thượng uyển xem thử. Ánh đèn mờ từ lồng đèn chiếu rọi một khoảng nhỏ. Nàng vốn nhạy cảm, lập tức phát hiện bờ hồ có chút bất thường, đưa mắt qua. "A!!!" Dạ Vũ Ly hét. Dưới hồ, một bóng dáng ướt nhèm cố bò lên bờ. Dạ Vũ Ly bị dọa không nhẹ, cái quái gì vậy!
Nàng bình tĩnh đến gần, thì ra cũng không phải cái gì đáng sợ, là một cô nương thôi. Nhưng chợt suy nghĩ lại, cô nương? Sao trong trong vườn lại có cô nương? Dạ Vũ Ly định hét lên lần nữa thì vị cô nương kia đã vội bịt lại, kéo cả nàng ra sao bụi cỏ rậm rạp. Cùng lúc đó, một đám nha hoàn đang đi đến đây kêu:" Tiểu thư, ngài có ở đây không? Tiểu thư!" Không kịp la lên, Dạ Vũ Ly đã ngất đi.
Sáng sớm tỉnh dậy, mọi chuyện vẫn như thường ngày, nàng rửa mặt, ăn sáng như thường lệ. Nhưng sau khi nàng ăn sáng xong, khép cửa khuê phòng, một người đã ở trong chờ. Là vị cô nương đó! Dạ Vũ Ly hoảng sợ lại định hét lên nhưng vị cô nương kia lại thuần thục bịt miệng nàng. Nàng ta nói:" Vị cô nương này đừng sợ, ta chỉ đến quý phủ ở tạm một thời gian. Trong thời gian này, ta sẽ dạy võ công cho cô nương xem như trả lễ." Dạ Vũ Ly bị dọa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-phuong-hi/2123425/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.