*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Heo con
Câu thơ trên trong bài thơ Bốc toán tử – hoa mai. Xem thêm tại đây
– Vương gia, Liễu viên cách Tầm Mộng phường không xa lắm, đi khoảng một chén trà là đến. Dường như là sân sau của một phủ nào đó. Liễu viên nho nhỏ, chỉ có mấy nữ bộc và một lão trông cửa. Liễu công tử không ở nhà, nói là mấy hôm nay lão phu nhân có bệnh, ra ngoài đi tìm thầy thuốc. Liễu Tuấn tổng quản nhận đồ, nói chờ phu nhân khỏe bệnh sẽ bảo Liễu công tử đến cửa cảm ơn Vương gia.
Trời lạnh mà Hướng Toàn đầu toát mồ hôi, sợ Vương gia sốt ruột nên vội vã đi nhanh về nhanh. Từ lần trước, thái độ của Vương gia với Liễu công tử, ai sáng suốt cũng đều nhìn ra được vương gia coi trọng Liễu công tử cỡ nào, chuyện liên quan đến Liễu công tử không thể chậm trễ được.
Hướng Bân vẫn mỉm cười lắng nghe, nụ cười hòa ái dần tan, như không thể tin lời Hướng Toàn nên nhìn chằm chằm Hướng Toàn để chắc chắn lại.
Hướng Toàn bẩm báo rồi chờ Vương gia trả lời nhưng Vương gia chỉ nhìn hắn chằm chằm, không nói gì khiến hắn đi không được mà ở cũng không xong. Hồi lâu sau, Vương gia mới đứng lên dặn dò:
– Hướng Toàn, chuẩn bị kiệu, ta muốn đi xem sao!
Hướng Toàn không dám chần chừ, lên tiếng đáp lời rồi đi ra cửa, thầm nghĩ: Vương gia thật coi trọng vị Liễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-nhu-mai/41400/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.