16.
Lúc nửa đêm Yến Mục Vân sốt cao rồi bắt đầu nói mớ. Ta kêu Trạch Lan đi lấy thêm nước nóng, dùng khăn nhúng rồi đắp lên trán hắn, lúc lấy khăn về phải cách hắn rất gần mới nghe thấy hắn mơ màng nói hai chữ: “Mẫu phi.”
Con người chỉ vào lúc thống khổ nhất mới bất tri bất giác nhớ đến mẫu thân của mình, bị ép buộc nhiều năm như vậy, hắn có lẽ cũng đã vì Nam Cương mà ăn không ít khổ đâu. Ta không khỏi có vài phần đồng cảm, ngâm lên khúc ca lúc hái sen ở Đinh Châu hay hát.
"Cá chép tìm tới cá chép, Vân Tước tìm tới Vân Tước."
"Nước xuân chảy nhập thu thuỷ, hạ bùn hóa thành đông bùn."
"Tính gần, cùng một chỗ; Tâm hiểu nhau, muốn tách rời."
"Hoa hồng mở ra hoa hồng, núi khúc hừ thành núi khúc."
"Gió đông trải qua gió tây, nam ly đối bắc ly."
"Loại dưa mộc, sẽ kết quả; Loại nhân duyên, vô tận kỳ.”
Có lẽ là ca khúc này mang đến cảm giác an toàn cho Yến Mục Vân, hắn yên yên tĩnh tĩnh nằm trên giường không còn mơ hồ nói gì nữa cả. Ta ngồi ở một bên vừa hát vừa đổi khăn, mãi đến khi trời sáng Yến Mục Vân mới hạ nhiệt.
17.
Yến Mục Vân vừa mở mắt đã nhìn thấy Hạ Hiệu Hiệu đang ngồi ngủ cạnh giường, ánh nến của Minh Quang điện chiếu lên nửa khuôn mặt làm tăng thêm vài phần ôn hoà. Nàng mặc bộ y phục cung đình màu hồng nhạt với những cánh hoa rải rác, tuy có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-nhu-co/2629019/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.