Áo T-shirt ngắn tay màu hồng và váy bò ngắn màu lam nhạt.
Em ấy lại đến rồi. Đỗ Phong thầm nghĩ, ánh mắt nhìn theo bóng lưng Nguyễn Vân. Lần này ngoài dự liệu của anh, Nguyễn Vân dừng chân trước mặt Dương Quang.
“Chào anh, anh còn nhớ em không?” Giọng nói trong trẻo vang lên.
Dương Quang ngẩng đầu cười: “Nguyễn Vân, chào em”.
Nguyễn Vân vuốt vuốt mái tóc, vui vẻ nói: “Trí nhớ của anh tốt quá, bảo sao anh học giỏi!”.
Được một cô gái xinh đẹp tâng bốc, Dương Quang hơi đỏ mặt, vội hỏi: “Em tìm anh có chuyện gì à?”.
Nguyễn Vân gật gật: “Không có chuyện gì đương nhiên sẽ không tìm đến cửa”.
Giọng điệu trẻ con của cô khiến mấy người ngồi xung quanh cũng bị thu hút, bầu không khí nhộn nhịp hẳn lên. Ngay cả Đỗ Phong nãy giờ nhăn mặt cũng phải mỉm cười.
“Em muốn hỏi phương pháp học tập của anh.” Nguyễn Vân ngồi xuống bên cạnh Dương Quang.
“Vấn đề này khó rỗi. Anh chi biết vùi đầu vào học thôi, không có phương pháp gì cả.” Dương Quang gãi đầu, ngượng ngùng cười.
Nguyễn Vân ủ rũ nói: “Nhưng giờ em cần nhất là một phương pháp học”.
Cô ngẩng đầu nhìn bốn phía, phòng học lúc này chỉ còn lại cô và Dương Quang.
“Thế lớp anh ai học giỏi môn Mĩ thuật và Thiết kế nhất?” Nguyễn Vân đứng dậy, đi ngó nghiêng mấy tác phẩm bày trên bảng vẽ.
“A.” Dương Quang cười: “Hai môn này thực ra anh học không tốt. Giỏi nhất lớp anh là Đỗ Phong. Em nên tìm anh ấy để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-mua-ha-nam-ay/2824856/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.