Người dịch: Rabbitlyn
Tháng bảy năm đó, trong ngõ Ngô Đồng gà bay chó sủa.
Tốc độ chạy xe của Triệu Hữu Thời phải sánh ngang với tên lửa, mấy lần suýt đụng vào người qua đường và mấy con gà mái già. Mái tóc đuôi ngựa đã sắp tuột ra cũng chả buộc lại, mấy bác gái rảnh rỗi đang phe phẩy quạt hương bồ, gọi cô mấy tiếng chỉ được đáp lại bằng một cái vẫy tay.
Cửa nhà đã gần ngay trước mặt, Triệu Hữu Thời phanh xe lại, lần này cuối cùng cô đã đụng phải người, cả người ngã nhào vào trong lòng một chàng trai đi ngang qua, mũi đau nhức, cũng không nói xin lỗi tiếng nào, đẩy đối phương ra nhanh chóng chạy vào bên trong, lập tức truyền đến tiếng bước chân "uỳnh uỵch", tiếng cầu thang "kẽo kẹt" còn lớn tuổi hơn so với cô, hiển nhiên là không chịu được sức ép của cô.
Triệu Hữu Thời chạy lên tầng hai, vừa thở vừa gọi: "Chị!" Gọi mấy lần không thấy có người đáp lại, cô đi vào phòng ngủ và nhà tắm nhìn một lần, mới phát hiện có một tờ giấy trên bàn ăn trong phòng khách, chữ viết trên tờ giấy cương quyết, có nét góc cạnh rõ ràng, chị cô nhắn lại báo phải tạm thời tăng ca, trong nhà bếp có một con gà mái đã được làm sạch, là bảo bối dì Vương nuôi nhiều năm, bảo cô hầm ăn.
Triệu Hữu Thời hơi mất mát, vò tờ giấy, ngẩn người một lúc lâu, đến khi cảm thấy oi bức mới phát hiện tóc đã hoàn toàn tuột ra, không thấy sợi dây buộc tóc đâu.
Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-huu-thoi/2456063/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.