Người dịch: Rabbitlyn
Chu Dực Xuyến bị bắt, bà Thẩm khóc hết nước mắt, lôi kéo tay Thẩm Lãng Vĩ: "Anh cứu con bé đi, nhất định phải cứu con bé..."
Thẩm Lãng Vĩ không thể nén giận, hất tay bà ta ra quát: "Sao trước đó bị gọi đến cục công an không nói cho anh biết, em còn gạt anh gì nữa không?"
Bà Thẩm: "Không có, không có gì hết, lúc Xuyến Xuyến bị tạm giam em đã nói hết với anh rồi, hiện tại phải làm thế nào đây. Lãng Vĩ, em không thể để cho Xuyến Xuyến có việc gì hết, Lãng Vĩ..."
"Không phải em nói Xuyến Xuyến không làm gì hết sao, nếu không làm thì sao có chuyện gì được chứ."
Bà Thẩm đau lòng gần chết, khóc một trận: "Đúng, Xuyến Xuyến không làm gì hết, con bé sẽ không có việc gì. Lãng Vĩ, Xuyến Xuyến chưa từng chịu khổ bao giờ. Lãng Vĩ, anh giúp con bé đi."
Thẩm Lãng Vĩ lạnh lùng thờ ơ nhìn bà ta, nhưng dù sao cũng là vợ chồng nhiều năm, nhớ tới thời gian ân ái bên nhau, ông ta vẫn không đành lòng. Ngồi lại sô pha, Thẩm Lãng Vĩ cân nhắc: "Anh nghe luật sư nói bên kia tìm được một nhân chứng, có biết đối phương là ai không?"
Bà Thẩm lau nước mắt, suy nghĩ: "Cho tới bây giờ còn chưa nghe nói có người như vậy. Không biết con bé nhà họ Triệu kia tìm đâu ra được người."
Thẩm Lãng Vĩ: "Anh sẽ bảo luật sư hỏi Xuyến Xuyến. Em nhớ rõ Xuyến Xuyến không làm gì hết, em đừng có khóc ầm ĩ ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-huu-thoi/2455963/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.