(*) Tức là anh nhớ em ấy ạ, các bạn còn nhớ trong chính văn hai bạn trẻ này suốt ngày “ôn” với “ớ” không ạ:v
Hôm nay hai người được nghỉ, Trạch Mẫn chuẩn bị mang Triệu Hữu Thời ra ngoài chơi, Triệu Hữu Thời hưng phấn nói: “Anh muốn đi đâu chơi vậy?” Vừa hỏi vừa kẹp tóc, nhìn vào gương thoạt nhìn vẫn giống như hồi còn đi học. Trạch Mẫn thần bí nói: “Không nói cho em.” Vào đông ánh mặt trời vẫn còn ấm áp, Triệu Hữu Thời cuộn mình thành một cô mèo nhỏ ngủ bù ở ghế sau, Trạch Mẫn thường xuyên liếc gương chiếu hậu, khóe miệng mỉm cười, tâm trạng vui vẻ. Đi được nửa đường, cuối cùng Triệu Hữu Thời đã nghỉ ngơi đủ, gõ vào ghế, hôn Trạch Mẫn một cái, nói: “Em muốn ngồi ghế trước!”
Những ngày tiếp theo Triệu Hữu Thời vẫn đằm chìm trong niềm vui bất ngờ vào hôm sinh nhật, mỗi ngày trước khi đi ngủ đều nhớ lại, mỗi ngày tỉnh lại đều cảm thán: “Tốt thật!”
Trạch Mẫn vô cùng chiều chuộng cô, trong nhà Triệu Hữu Thời nói một không có hai, Triệu Hữu Thời muốn gì anh lập tức mua. Nửa đêm Triệu Hữu Thời muốn ăn chim cút kho, anh sẽ lái xe đến cửa hàng rất xa cạnh ngõ Ngô Đồng mua mang về cho cô. Mọi người đều hâm mộ Triệu Hữu Thời, bọn họ biết Trạch Mẫn chiều bạn gái đến mức quỷ thần phải khiếp đảm. Khi truyền thông phỏng vấn hỏi anh nguyên nhân, Trạch Mẫn nói: “Khi còn trẻ, tôi từng không ở bên cô ấy mấy năm, để một mình cô ấy phải đối mặt với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-huu-thoi/2455941/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.