Chu Tư Kỳ không biết hai người bọn họ đã xảy ra chuyện gì, hiển nhiên cũng không định khuyên nhủ, vừa định mở lời an ủi vài câu, liền thấy một người từ đầu tường nhảy xuống, vừa mừng vừa sợ kêu lên: “Chu thần y, sao ngươi lại ở đây?”
Dừng một chút, sau khi nhìn thấy Diệp Tĩnh Hồng nằm bất tỉnh nhân sự trên đất, càng kinh hãi hơn một chút: “A? Diệp đại hiệp làm sao vậy? Bị thương?”
Chu Tư Kỳ không ngờ được người tới tiếp ứng bọn họ sẽ là Bạch Húc, nhìn thấy y vẫn hoạt bát thú vị như trước, trong lòng cũng thầm vui vẻ, cười nói: “Hơn nửa chỉ là vết thương ngoài da, không cần phải lo lắng.”
Tuy lời nói ra như vậy, nhưng thấy Diệp Tĩnh Hồng cả người đều là vết thương, tay thay hắn cầm máu cũng không tránh được mà run rẩy.
Bạch Húc lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, lập tức đi tới giúp, cùng đi với y là mấy vị hiệp khách trẻ tuổi đã rút ra bội kiếm, cùng kẻ địch truy kích bắt đầu quấn đấu.
A Trữ đem tay trái giấu vào trong tay áo, thân hình phiên bay như yến, đảo mắt liền đánh bại mấy người. Sau khi lên xuống mấy lần, mũi chân nhẹ nhàng đạp trên nhánh cây, cất cao giọng nói: “Nhị công tử, ta đi trước cứu thiếu gia.”
Lời còn chưa dứt, người đã đi xa.
Chu Tư Kỳ thấy hắn đã gặp chuyện như vậy rồi, vậy mà vẫn toàn tâm toàn ý hướng về sư huynh nhà y, không khỏi thở dài một hơi, cúi đầu nhìn Diệp Tĩnh Hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-tu-huu-hai/1884289/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.